“Tôi đang cười phẩm vị của Lệ tiên sinh đấy, quần lót hình dâu tây, thật là...” Hứa Thâm Thâm nghĩ một chút nói: “Thật là ngây thơ.”
Rõ ràng, cô đang nghi ngờ phẩm vị của anh.
“Cô có dáng người học sinh, cũng hợp với loại này.'Lệ Quân Trầm lạnh lùng nói.
Hứa Thâm Thâm cười: “36D, anh cảm thấy học sinh sẽ phát dục tốt như vậy sao?”
Lệ Quân Trầm mặc kệ cô.
Rầm một tiếng, Hứa Thâm Thâm đến bên bồn cầu, sau đó, như trút được gánh nặng.
Cô rửa sạch tay, gương mặt hơi tái nhợt.
“Đi thôi” Cô dùng khăn giấy lau khô tay mình, đi đến bên cạnh Lệ Quân Trầm.
Lệ Quân Trầm sải bước đi ra ngoài, giống như sợ bị người khác nhìn thấy.
Hứa Thâm Thâm đi phía sau, cười trêu nói: “Lệ tiên sinh, anh đừng khẩn trương, bây giờ công ty đã không...”
Cô còn chưa nói hết, lại phát hiện Lệ Quân Trâm đã dừng bước, cô ngẩng đầu lên nhìn, trong nháy mắt, mặt đỏ bừng: “Bác Diệp.”
Người đến là Diệp Thanh Phong.
Diệp Thanh Phong nhìn thấy bọn họ một trước một sau đi ra từ nhà vệ sinh, mặt già đỏ bừng.
Không ngờ Hứa Thâm Thâm và Lệ Quân Trầm lại thoải mái như vậy.
“Thâm Thâm, tôi đến tìm cháu.” Diệp Thanh Phong khẽ nói.
“A, bác. “Hứa Thâm Thâm không nóng không lạnh.
Diệp Thanh Phong cố ky Lệ Quân Trầm ở đây, có vài lời không nên để anh nghe thấy thì tốt hơn.
Hứa Thâm Thâm nói: “Bác Diệp có chuyện gì thì cứ nói, Lệ tiên sinh không phải người ngoài.”
Sắc mặt Diệp Thanh Phong âm trầm: “Vậy được, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề, Thâm Thâm, xin cháu rời công ty đi.”
“Wì sao?” Hứa Thâm Thâm cười: “Công ty này tôi có 20% cổ phần, hơn nữa, đây là của Hứa gia, dựa vào đâu mà tôi phải đi?"
“Vậy cháu đừng quyến rũ Tiêu Nhiên nữa.” Diệp Thanh Phong vô cùng nghiêm khắc: “Nó là người nối nghiệp Diệp gia, cháu không thể hủy hoại nó được.”
Hứa Thâm Thâm cười lạnh: “Bác Diệp, cứ hỏi lại lương tâm, vì sao lúc bác hủy hoại Hứa gia không nghĩ rằng tôi là người duy nhất nối nghiệp Hứa gia? Bác có hai người con, hủy một người thì vẫn còn một người mà.”
Sắc mặt Diệp Thanh Phong đen kịt nhìn Hứa Thâm Thâm: “Trước kia cháu là một cô gái hiểu chuyển, tại sao bây giờ lại trở nên như vậy?”
“Trước kia không phải tôi hiểu chuyện, mà là ngu ngốc, không nhìn thấy lòng muông dạ thú của Diệp gia bác!” Hứa Thâm Thâm tức giận nói: “Tôi sẽ không rời tập đoàn Hứa thị, ngược lại, tôi sẽ tống cổ Bạch gia và Diệp gia bác đi!”
“Cháu!"Diệp Thanh Phong tức giận nhìn cô.
Lệ Quân Trầm lạnh lùng nhìn Diệp Thanh Phong, trào phúng: “Bắt nạt một cô gái, Diệp tiên sinh thật có bản lĩnh”
“Lệ tổng, chuyện này không liên quan đến anhDiệp Thanh Phong bất mãn.
“Đương nhiên là có liên quan “Lệ Quân Trầm ôm bả vai Hứa Thâm Thâm, lạnh lùng nhìn Diệp Thanh Phong: “Chẳng lẽ ông không nhìn ra, tôi còn ưu tú hơn con trai ông rất nhiều à? Có người phụ nữ nào mắt mù mới có thể coi trọng anh ta?”
Trái tim Hứa Thâm Thâm đập mạnh, lời nói của Lệ Quân Trầm đi mạnh vào lòng cô. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Đẹp trai quá.
Khóe miệng Diệp Thanh Phong hơi co rút: “Lệ tổng, tôi có lòng tốt nhắc nhở cậu một câu, đừng để phụ nữ lừa, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp.
“Tôi cũng nhắc nhở Diệp tiên sinh một câu, làm người đừng quá kiêu căng, dựa vào đâu mà ông có thể bắt nạt người khác, người khác chỉ biết thành thật chịu đựng không phản kháng, hơi phản kháng chút là ông đã tìm đến tận nhà gây sự, da mặt ông cũng đủ dày đấy.” Lệ Quân Trầm lạnh lùng, mắt đen lạnh như băng.
Diệp Thanh Phong bị nói đến mặt đỏ tai hồng, biết anh ở đây mình sẽ không chiếm được tiện nghi, năm chặt tay, rồi
xoay người rời đi.
Nhìn ông ta rời khỏi, Hứa Thâm Thâm thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!