Hứa Thâm Thâm năm mật ở trên giường, nghĩ đến Lệ Quân Trầm quan tâm mình như vậy khiến lòng cô chua xót.
"Chờ nguội bớt thì nhớ uống hết." Lệ Quân Trầm đưa thuốc giảm đau đã chuẩn bị lên tủ đầu giường.
Hứa Thâm Thâm gật đầu: "Anh đi tìm Nhiếp Tử San đi, tôi không sao."
Thật sự phiền anh.
Lệ Quân Trầm nhíu mày: "Hứa Thâm Thâm, cô không muốn tôi ở lại cùng cô sao?"
"Muốn." Hứa Thâm Thâm không cần nghĩ nói: "Nhưng có lẽ anh nên ở cùng cô ấy."
Lệ Quân Trầm lạnh lùng nhìn cô: "Hứa Thâm Thâm, phụ nữ biết ghen sẽ đáng yêu một chút."
"Nhưng anh lại không thích tôi, tôi ghen để làm gì?" Hứa Thâm Thâm lạnh lùng nói.
"Tôi không thích cô thì cô không thể ghen sao?" Lệ Quân Trầm khẽ nhìn cô: "Cũng không biết tranh giành tình cảm ư?"
Hứa Thâm Thâm cười nhạo: "Lệ tiên sinh, sao tôi cảm giác anh mới là người đang tranh giành tình cảm."
Sắc mặt Lệ Quân Trầm tối đen: "Vớ vẩn."
Hứa Thâm Thâm mím môi: "Đúng đúng, là tôi vớ vẩn, anh. có thể để tôi nghỉ ngơi một chút không, tôi mệt quá."
"Tôi tới phòng sách, cô nhớ uống thuốc. Lệ Quân Trầm lạnh lùng nói, sau đó xoay người ra ngoài.
Hứa Thâm Thâm than thở một tiếng rồi chui vào trong chăn.
Lệ Quân Trầm quá chu đáo, thậm chí cô còn nghĩ rắng anh ta thích mình.
Xem ra tất cả đều là ảo giác.
Nhất định Lệ Quân Trầm không thích loại phụ nữ chủ động lại không tự trọng như mình.
Đổi lại khi cô còn là con gái Hứa gia, cô sẽ không nghỉ ngờ một chút nào, nhưng mà bây giờ, cô là gì chứ.
Cô cười tự giễu, nhằm lắt lại, có giọt nước mắt chậm rãi trượt xuống theo khóe mắt
Lệ Quân Trầm đi một mình vào phòng sách, anh ngồi xuống, châm một điếu thuốc lá rồi im lặng hút.
Hứa Thâm Thâm, người phụ nữ đặc biệt này xông vào. cuộc sống của anh làm cho anh có cảm giác bất an.
Sao lại bất an, hình như anh còn chưa tìm được đáp án. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
"Tiên sinh, có người tìm cậu." Dì Tiếu lên lâu đứng ở trước cửa phòng sách.
Lệ Quân Trầm đứng dậy ra mở cửa, sắc mặt lạnh lùng: "Muộn như vậy là ai?"
"Tôi cũng không biết, là hai cô gái họ Nhiếp." Dì Tiếu khế nói.
"Di đi xem Thâm Thâm có uống thuốc không, sau đó chuẩn bị cho cô ấy một chút canh." Lệ Quân Trầm bình tĩnh dặn dò, sau đó quay người xuống lầu.
Di Tiếu nhìn bóng lưng Lệ Quân Trầm, trong lòng thầm nghĩ, xem ra tiên sinh vẫn rất quan tâm đến Thâm Thâm.
Lệ Quân Trầm đi xuống lầu, nhìn thấy Nhiếp Tử San và Nhiếp Văn Du thì không có một biểu cảm nào.
"Thâm Thâm đỡ hơn chút nào chưa?" Nhiếp Tử San hỏi. "Đã ngủ rồi." Lệ Quân Trầm khẽ trả lời. Nhiếp Tử San không nghĩ răng bọn họ đã ở cùng với nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!