Show diễn thời trang cũng đến gần, các phòng đều tiến vào trạng thái chiến đấu, mẫu trang phục gửi về tuy nhiều nhưng cũng không thể làm Mạc Viễn hài lòng, đành phải sửa lại tất cả, Lăng Nhược Tịch bận đến tối khuya, một ngày ngủ không được mấy giờ.
Cung Thụy Thần bên cạnh nhìn thấy đau lòng không thôi, ầm ĩ muốn cô thôi việc, nhưng nói gì cô cũng không chịu nghe, hai người bởi vì chuyện này cãi nhau linh tinh, không ai chịu nhịn ai.
Một ngày lại một ngày trôi qua, đảo mắt đến ngày khai giảng, nhưng công ty lại bận đến như vậy, tuy rằng cô không phải là nhân vật quan trọng, công ty không có cô không được. Nhưng cô là trợ lý của Mạc Viễn, phần lớn công việc là sửa lại bảng mẫu, mà từ hôm đầu năm đến giờ, tính tình Mạc Viễn càng lúc càng nóng nảy, đòng nghiệp phòng thiết kế thấy anh là đi đường vòng, người duy nhất có thể nói chuyện với anh, không bị mắng đến phun cả máu chó thì chỉ có mình cô.
Cho nên chủ nhiệm phòng thiết kế cố ý nói với cô, muốn cô xin thêm hai tháng tạm nghỉ học, đợi qua show thời trang này rồi lại đến trường. Lăng Nhược Tịch nghĩ dù sao khóa học bình thường cũng không nhiều, cô cũng không muốn đi học để nghe lời mỉa mai châm chọc khiêu khích của bạn học cùng, nên đồng ý.
Không ngờ rằng lúc cô đến phòng giáo vụ xin nghỉ học, chủ nhiệm giáo vụ liền gọi cô đến văn phòng, sau đó đưa cho cô một sấp ảnh. Lăng Nhược Tịch mở ra xem thì “bùm” một tiếng nổ tung. Trong ảnh là cô với Mạc Viễn và có cả Cung Thụy Thần.
Hai tấm chụp cô với Mạc Viễn là hôm cô đến nhà anh, lúc đi vào chỉ là bóng dáng lưng hai người, cô mặc áo khoác của Mạc Viễn, đang nghiêng mặt nói chuyện cùng anh, có thể thấy rỏ ràng gương mặt cô, cũng may ngọn đèn có vấn đề nên không thấy rỏ mặt anh.
Tấm còn lại là lúc đi ra, chụp thẳng mặt nhưng có chút xa, nên cũng không quá rỏ ràng. Nhưng chỉ như vậy cũng đủ làm cô hoảng sợ, bất luận là người chụp ảnh không biết có mục dích gì, nếu để cho Cung Thụy Thần thấy được, cũng khiến cho cô giải thích không được.
Mà hai tấm còn lại là chụp với Cung Thụy Thần, thời gian cụ thể thì cô không nhớ rõ khi nào, nhưng bối cảnh thì đều là dưới lầu nhà cô. Một cái anh ôm cô đi vào, một cái anh ôm cô đi ra.
“Chủ nhiệm, nhưng bức ảnh này đưa đến đây bằng cách nào?” Cô bắt buộc bản thân phải thật bình tĩnh, miễn cưỡng tinh thần hỏi dò.
“Sáng hôm nay có người gửi đến, nghĩ là ai đùa dai, nhưng ở đây có thêm tờ giấy, nói đích danh cô, còn có cả thời gian xảy ra, địa điểm và cả mối quan hệ của cô cùng hai người đàn ông trong ảnh kia nói rõ, đây không giống đang nói bừa,” Chủ nhiệm giáo vụ nói xong đưa cho cô tờ giấy.
Cô nhận lấy giấy xem qua, thật sự là nói rất rõ ràng. Còn thêm cái tiêu đề ‘Nữ sinh viên đêm khuya ra vào nhà cấp trên, là đang dùng quy tác ngầm?’ bên dưới kí tên ‘sứ giả chính nghĩa bảo toàn quy tắc nội quy trường học.’
Trong lòng Lăng Nhược Tịch “!” một chút, giống như đang phân tích bài viết, chẳng lẽ vị sứ giả chính nghĩa này đang cảnh cáo cô, sẽ đem tin tức này cho phóng viên, nếu là như vậy, danh dự hai nhà Cung, Lăng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, hậu quả thật sự không gánh nổi, Lăng Nhược Tịch trong lòng rối tung, thật sự không biết mình đã đắc tội với ai nữa, đến tột cùng là ai đang muốn chỉnh cô.
“Chủ nhiệm, tôi….” Cô vừa định mở miệng giải thích thì chủ nhiệm đột ngột có điện thoại gọi đi họp, cho nên chỉ nói lại một câu cho cô trước khi rời đi “Trường hợp lần này có vẻ nghiêm trọng, hơn nữa cô ở trong thế không hay, cho nên đề nghị cô tạm thời nghỉ học.’’
Cô như mất hồn mất vía rời khỏi phòng giáo vụ, đi mà không có mục đích nào, đột nhiên có người gọi tên cô, nhìn lại thì là Lý Thượng.
Lăng Nhược Tịch nhanh chóng thu lại tâm trạng, vẻ mặt đề phòng lui từng bước về sau.
Lý Thượng đến gần cô, sắc mặt không tốt lắm nói: “Lăng Nhược Tịch, cô ra đây với tôi một chút, tôi có lời muốn hỏi cô.”
Cô cảm thấy mình với anh ta không có gì hay ho để nói, lại cảm thấy có lẽ từ miệng Lý Thượng lại biết được điều gì liên quan đến, vì vậy gật đầu đồng ý, rồi theo anh ta đến thư viện.
Bởi do ngày đầu khai giảng nên ít người đến thư viện, nơi này tương đối yên tĩnh. Đi đến một góc, Lý Thượng đột nhiên ngừng lại, xoay người trừng mắt hỏi cô: “Lăng Nhược Tịch, bởi vì tôi không tiền cho nên cô mới không nhận lời của tôi sao?”
Nhìn trong đáy mắt anh ta đầy vẻ thù hận, cô hoảng sợ, cố nén xúc động muốn bỏ chạy, hơi hơi lui về sau, nói: “Không phải, tôi chỉ cảm thấy chúng ta không hợp, hơn nữa tôi đã có người thương.”
“Người thương?” Lý Thượng cười châm chọc, nói tiếp: “Tôi thấy cô thích tiền thì có, lúc đầu là Cung thị thiếu gia, sau là thái tử ‘Thời Trang Hoàn Vũ’ tôi cứ tưởng là cô băng thanh ngọc khiết, là cô gái đơn thuần, không nghĩ đến cô lại là cái loại đàn bà đê tiện, chỉ nhận tiền chứ không nhận người.”
Nghe thấy anh ta sỉ nhục mình, Lăng Nhược Tịch không khỏi tức giận, nhướng mày, trong giọng nói đầy lạnh lẽo và xa cách: “Bạn học Lý, nếu như tôi nhớ không lầm thì tôi với anh không có bất cứ quan hệ gì, tôi như thế nào thì cũng chẳng có liên quan gì đến anh.”
“Không liên quan đến tôi? Tôi theo đuổi cô hai năm, cô lại dùng mặt nạ dối trá để lừa gạt tình cảm của tôi hai năm, đem tôi ra đùa giỡn. Cô hại tôi bây giờ thành một trò cười, bọn họ cười tôi vì tôi tương tư cái thứ đê tiện như cô, cô nói không liên quan tôi sao?” Vẻ mặt Lý Thượng bắt đầu điên cuồng, anh ta dần dần đến gần Nhược Tịch.
Lăng Nhược Tịch nhận thấy anh ta dần có chút trở nên không bình thường, sợ hãi lui về phía sau, mãi đến sau lưng là bức tường lạnh lẽo. Vốn không biết cô đã bị dồn đến bức tường khi nào.
Lăng Nhược Tịch cảm thấy linh cảm xấu trong đầu, xoay người muốn bỏ chạy, Lý Thượng sớm đã có chuẩn bị, dùng cơ thể mạnh mẽ giam chặt cô lên tường.
“Lý Thượng, anh điên rồi, buông tôi ra, mau thả tôi ra, buông ra….Ối” Lăng Nhược Tịch điên cuồng chống cự, hết đánh lại đá, nhưng thể lực một cô gái sao so được với đàn ông vốn chênh lệch một trời một vực, cho dù cô có học võ để phòng thân, nhưng nhiều năm không dùng sớm đã quên, cho nên Lý Thượng rất nhanh đã khống chế hai tay cô ấn lên đỉnh đầu, sau đó cúi đầu hung hăng hôn môi cô, kiêu ngạo và giận dữ dùng lưỡi điên cuồng tiến chiếm lấy miệng cô, một tay cũng không nhàn rỗi, đem quần áo cô xé nát.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!