Thế nên hai người ăn cơm tối ở nhà họ Lăng xong, lập tức vui vẻ dọn đường về phủ. Lăn lộn mấy ngày trời cuối cùng cũng chính thức vào nhà mới. Đối với thiết bị lắp đặt trong nhà, hoàn cảnh hay địa lý, Lăng Nhược Tịch đều vô cùng hài lòng, từ chỗ này đi bộ tới trường chỉ mất 15 phút, đến công ty cô làm việc, lái xe cũng chỉ mất 20 phút.
Ngày hôm sau là chủ nhật, hai người đều không có việc, bèn cùng nhau đi mua hoa và những món đồ nho nhỏ để trang trí trong nhà một chút.
Không chỉ thế, Lăng Nhược Tịch còn vô cùng phấn khởi chạy đi mua tranh ghép, cô nói muốn tự mình lắp ráp để treo trong nhà như vậy mới ý nghĩa, cô còn cố ý chọn mẫu lớn nhất, khó nhất nữa.
Cung Thụy Thần đối với chuyện này của cô rất là khinh bỉ, tỏ rõ thái độ cô có mua về, anh cũng sẽ không giúp.
Kết quả là sau khi mua về, Lăng Nhược Tịch ghép nửa giờ đồng hồ đã bắt đầu ăn vạ, phải lôi kéo Cung Thụy Thần cùng nhau làm cho bằng được với lý do, nam nữ cùng nhau phối hợp sẽ không mệt.
Cung Thụy Thần bị cô hôn rồi nài nỉ khiến cho tâm tình rất tốt, nhanh chóng quên đi lời thề tuyệt đối không giúp cô của mình, vén tay áo lên gia nhập vào sự nghiệp ghép tranh đầy gian khổ.
Sự thật chứng minh, cái việc ghép tranh này đúng thật là việc nặng nhọc, Lăng Nhược Tịch kiên trì hơn một tiếng đồng hồ đã hoa mắt nhức đầu rồi, cô mượn cớ làm cơm tối để chạy trốn vào phòng bếp, để lại một mình Cung Thụy Thần tiếp tục chiến đấu hăng say.
Hai người ăn cơm xong, có dỗ thế nào Lăng Nhược Tịch cũng không chịu tiếp tục ghép tranh, cô ăn vạ lôi kéo Cung Thụy Thần nằm ổ trêи sofa xem TV. Lúc này bức tranh ghép chưa được 1/10, Cung Thụy Thân hết cách lắc đầu, trước khi mua, anh sợ cô không kiên nhẫn được, cuối cùng sẽ ném cho mình anh làm, cho nên kiên quyết tỏ rõ thái độ sẽ không giúp đỡ gì hết, ai ngờ đâu kết quả vẫn như vậy.
Sáng sớm hôm sau, Lăng Nhược Tịch không có lớp, cho nên cô đến công ty làm việc, nhưng Cung Thụy Thần còn nghỉ đông cho nên cũng không làm gì lập tức bị Lăng Nhược Tịch bắt ở nhà ghép tranh cho cô, nhìn thấy gương mặt cười tươi rói đầy hả hê của cô, Cung Thụy Thần tức giận cũng không có chỗ bộc phát, hận không thể bắt cô lại, hung hăng cắn một cái.
Nhưng Cung Thụy Thần vừa hành động, Lăng Nhược Tịch đã hét lên một tiếng rồi cười khanh khách chạy ra ngoài. Nhìn thấy bóng lưng đang chạy trốn của cô, Cung Thụy Thần vừa giận vừa buồn cười, chấp nhận trở về tiếp tục sự nghiệp ghép tranh cho vợ yêu.
Lăng Nhược Tịch mang tâm tình vui vẻ vừa đi vừa hát ngâm nga vào công ty, cô vừa mới ngồi xuống chỗ của mình, Tiêu Thiển lập tức đến gần, tỏ vẻ bí mật nói: “Cậu có nghe được gì không? Công ty đang chuẩn bị lấn sân ra thị trường quốc tế, sang năm sẽ tổ chức một buổi trình diễn thời trang ở Pháp đó, cho nên sẽ chuẩn bị từ bây giờ, toàn bộ phòng thiết kế đều phải tham gia, bao gồm cả bốn chúng ta nữa, nghe nói nếu như biểu hiện tốt có thể chuyển sang chính thức trước thời hạn.”
“Mở một buổi trình diễn thời trang?” Lăng Nhược Tịch nghe được tin tức này, lập tức vui mừng không thôi, có thể tham gia dự án này là ước mơ của cô, mặc dù bây giờ cùng lắm cô cũng chỉ chạy vặt cho người ta, cho dù như thể, cô cũng rất phấn khích.
“Ừ.” Tiêu Thiển dùng sức gật đầu, cũng tỏ rõ sự kϊƈɦ động của mình, Pháp, Paris nha, thiên đường của những nhà thiết kế thời trang.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!