Tiêu Lăng Dạ tức khắc hiểu rõ.
Chu Tư Tư mặc một thân cung trang váy dài màu xanh non, tuy rằng cô đã 32 tuổi nhưng bảo dưỡng tốt, hơn nữa thêm một lớp trang điểm kĩ càng, nhìn qua cũng như hơn hai mươi tuổi.
Màu xanh non có vẻ hợp với làn da trắng nõn của cô, xa xa đi tới, hình tượng còn rất cảnh đẹp ý vui.
“Ông chủ.”
Tiêu Lăng Dạ nhàn nhạt gật đầu.
Khí thế của anh quá mức cường đại, đặc biệt là anh còn cùng Tiêu Diễn cùng với Lãnh Quân Lâm đứng chung một chỗ, ba người này đứng cùng một chỗ, khí thế càng là cao tới hai mét tám.
Người ở hiện trường quay chụp lại quá nhiều, không thích hợp để nói chuyện riêng tư.
Nghĩ nghĩ một chút.
Chu Tư Tư vẫn là không có đi qua, cô đứng rất xa Tiêu Lăng Dạ, e lệ không dám ngẳng đầu nhìn anh, nhỏ giọng nói.
“Ông chủ, tôi, tôi … xong công việc sẽ đi tìm anh.”
Tìm anh làm cái gì?
Tiêu Lăng Dạ nhíu mày, lạnh lùng nhìn Chu Tư Tư.
Chu Tư Tư lại đỏ mặt, nhanh như chớp chạy đi.
Không thể hiểu được!
Tiêu Lăng Dạ từ trước đến nay cũng không phí nhiều tâm tư đối với người anh không coi trọng, rất nhanh, anh liền đưa ánh mắt tới người mà anh coi trọng.
Cách đó không xa.
Lâm Quán Quán mặc chiếc váy dài màu đỏ, đang ngồi dưới bóng râm cây xem kịch bản. Bên cạnh cô, Cơ Dã Hỏa mặc một trường bào màu thiên thanh, ngồi trên băng ghế nhỏ xem kịch bản.
Một cái kiều diễm, một cái thanh thuần.
Hai hình ảnh khác lạ vậy mà lại hài hòa.
Ở giữa, Cơ Dã Hỏa nhẹ nhàng tiến đến trước mặt Lâm Quán Quán nói câu gì đó, cô lập tức quay đầu, hung hăng nguýt anh một cái, Cơ Dã Hỏa giả vờ sợ hãi, khoa trương ngồi ở trên mặt đất cùng đùa với cô.
Hình ảnh này quả thực chói mắt mà!
*A Diễn!”
“Hở?”
Tiêu Lăng Dạ thu hồi ánh mắt: “Bên phía Liễu Uyển Lê hiện tại thế nào rồi?”
Tiêu Diễn không biết anh trai muốn hỏi cái gì, gãi gãi đầu, dứt khoát một mạch nói hết: “Tin tức bên bọn họ rất ồn ào, hiện tại rất nhiều công ty đều ngừng hợp tác với bọn họ rồi. Ông chủ bên đó gần đây luôn muốn liên hệ hợp tác nhưng căn bản là máy người hợp tác không nể mặt mũi, nhất quyết không theo chân bọn họ họp tác.”
Tiêu Diễn hạ giọng: “Dù sao đi nữa, hiện tại cỗ phiếu công ty bọn họ đã giảm rất thảm rồi, giá trị công ty cũng bốc hơi mấy trăm triệu, hơn nữa còn bị dân mạng đả kích, khách sạn cũng không có làm ăn gì được, nghe nói chủ bên đó hiện tại đang nghĩ tới chuyện giảm biên chế.”
Tiêu Lăng Dạ gật đầu: “Còn có?”
Còn có?
“Liễu Uyễn Lê!”
“À, bà ta. Bà ta hiện tại liều mạng muốn dùng quan hệ thông gia để níu kéo thương nghiệp, gần đây Tiêu Dục thảm rồi, mỗi ngày không làm gì một ngày sắp xếp xem mắt hai buổi, buổi sáng một hồi, buỏi tối một hồi, hơn nữa đối tượng đều là con gái một của gia đình danh gia vọng tộc!”
Tiêu Diễn tăng thêm ba chữ “Con gái một”.
Cực kỳ khinh bỉ.
Anh cười ha ha: “Bất quá có thể bị Liễu Uyễển Lê coi trọng những người trong nhà hoặc là hợp tác làm ăn, hoặc là để gia tăng của cải, rõ ràng muốn ăn vốn liếng trong nhà người khác. Liễu Uyễn Lê tìm con gái độc nhất trong nhà để liên hôn, nói rõ ý muốn ăn bớt của cải, vốn liếng trong nhà người khác, những người đó lại không ngốc đương nhiên sẽ không đồng ý, nhà gái đồng ý cho ra mắt cũng chỉ để che mắt thiên hạ, không muốn khó coi quá mà thôi.”
Tiêu Lăng Dạ nhắc tới điểm quan trọng: “Vậy là…Tiêu Dục ra mắt không thuận lợi?”
Hai tay Tiêu Diễn nắm chặt ở trong túi, khinh thường nói: “Anh cũng không phải không biết chúng ta là con trai trưởng, ngoại trừ khuôn mặt dễ nhìn ra, năng lực thì không có, muốn độc lập lại không độc lập, lừa lừa được mấy cô gái chưa trải sự đời thì được, chứ dính vào những gia đình danh giá, nó hoàn toàn không có ưu thế.”
“Vậy…Nếu đổi thành A Dận thì sao!”
Tiêu Diễn lảo đảo một cái.
Trừng lớn mắt: “Khụ… Khụ khụ… anh, vừa rồi anh mới nói gì?”
“Không nghe hiểu à?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!