Cố Uyên uống một ngụm nước, chợt nghe hai nhân viên bán hàng nhỏ giọng nói: “Trời ạ, cô gái vừa rồi là Tiêu Tuyết đó, người thật đúng là còn đẹp hơn trên TV. . .”
“Vẻ ngoài xinh đẹp thì có tác dụng gì, lấy việc công làm việc tư đâm Tống Ánh San bị thương, loại phụ nữ này lòng dạ quá ác độc mà. .”
Cố Uyên ngẩng đầu liếc mắt nhìn họ một cái.
Hai nhân viên bán hàng lập tức chột dạ cúi đầu.
“Thanh Vũ.” Sở Vận cắn môi, nhìn Cố Uyên, chần chừ một lúc, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Thanh Vũ, thật ra tôi muốn tìm cậu giúp Tiêu Tuyết, hôm nay Tiêu Tuyết nhận được thư hủy hợp đồng của phim《 Dạ Tận Thiên Minh 》, không đơn giản là không được diễn, mà còn phải trả tiền vi phạm hợp đồng, chút tiền đó không tính là gì với Tiểu Tuyết, nhưng nhiều nước bẩn tạt lên người cô ấy như vậy, bây giờ có rất nhiều hình ảnh đại diện của Tiểu Tuyết đều bị hủy bỏ , tôi tin rằng Tiêu Tuyết không phải cố ý đâm Tống Ánh San bị thương, Tống Ánh San đổi đạo cụ, Tiêu Tuyết không có chú ý.”
Sở Vận từ từ nói ra một hơi, đôi mày thanh tú nhíu lại: “Bộ phim này là do VK đầu tư, ông chủ lớn nhất sau lưng giải trí VK chính là ngài Tô, ngài Tô muốn chèn ép tiểu Tuyết, ai cũng không dám công khai giúp đỡ tiểu Tuyết. . .”
Cố Uyên luôn biết, người đàn ông này làm việc mạnh mẽ vang dội, không để lại cho người ta đường sống.
Cô cũng không biết mình có thể giúp Tiêu Tuyết hay không.
Cũng là một chuyện có tính nghiêm trọng
Dù sao, quan hệ của cô và Tô Ngọc Kỳ, sao cô có thể khuyên được Tô Ngọc Kỳ chứ, dù sao Tống Ánh San chính là người trong tim của Tô Ngọc Kỳ, cô thì có tư cách gì đâu.
“Tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng mà tôi cũng không thể chắc chắn với cậu.”
Ở chung một buổi sáng, Cố Uyên cũng cảm thấy Tiêu Tuyết rất thú vị, thái độ làm người thẳng thắn, cô cũng không muốn thấy Tiêu Tuyết vì Tống Ánh San hãm hại mà bị đóng băng.
Tiêu Tuyết đẩy cửa phòng thử đồ đi ra, mũ làng chài, kính râm kim loại, váy dài dệt kim, cách ăn mặc rất đường phố: “Thế nào, đẹp không?”
Sở Vận gật đầu.
Tiêu Tuyết trực tiếp đưa thẻ qua: “Gói lại cả bộ đi.”
Ban ngày cùng nhau ăn cơm trưa, buổi chiều Tiêu Tuyết còn phải đi chụp ảnh tạp chí, cho nên tạm biệt với Cố Uyên, kéo Sở Vận đi trước .
Tiêu Tuyết khoác lên vai Sở Vận.
“Tiểu Vận, cô Tô này thật sự chính là tiểu tiên nữ mà, trước đây khi tớ chưa gặp cô ấy còn tưởng cô ấy là kiểu bà chủ nhà giàu mũi vểnh lên trời, hôm nay gặp mới thấy hoàn toàn là một tiểu tiên nữ tốt bụng, cậu nói xem có đúng là mắt của Tô Ngọc Kỳ bị trét phân chó không, trong nhà có một cô vợ tốt như vậy còn vừa mắt Tống Ánh San.”
Sở Vận gật đầu: “Cũng đúng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!