Sở Vận đặt hai tay lên vai Tiêu Tuyết, vỗ về cảm xúc của cô ấy: “Được rồi mà, Tiểu Tuyết, ngày mai tôi sẽ đi hẹn Thanh Vũ, nhưng cậu vẫn nên nghĩ xem bản thân sẽ làm thế nào, bây giờ trên mạng nhiều anh hùng bàn phím như vậy, đều đang gây bất lợi cho cậu.”
“Sợ gì chứ, cùng lắm thì không chụp nữa, sau này không diễn nữa, biên kịch Sở, sau này tôi đi theo cậu được không?”
Sở Vận cười: “Cậu á!”
*
Buổi chiều, Cố Uyên đi nghĩa trang một chuyến.
Cô mang theo hoa Cẩm Chướng mà mẹ cô thích nhất.
Đến trưa, cô vẫn ở nghĩa trang với mẹ, khi sắp chạng vạng tối thì Lưu Chấn Khang đến.
Thấy Cố Uyên chuẩn bị rời đi, Lưu Chấn Khang gọi một tiếng: “Cố Uyên.”
Cố Uyên dừng bước, nhưng không xoay người nhìn ông ta, lạnh nhạt nói: “Ngài Lưu, có chuyện gì không?”
Cố Uyên chán ghét, ghê tởm tất cả mọi thứ thuộc về nhà họ Lưu. Nếu có thể, cô hi vọng cả đời này không có liên quan gì tới nhà họ Lưu nữa.
“Cố Uyên, con nói chuyện với ba như vậy sao?” Sự lạnh lùng của Cố Uyên khiến Lưu Chấn Khang không vui.
Cố Uyên mỉm cười, cô quay người, nhìn Lưu Chấn Khang: “Trước bia mộ của mẹ, ông có tư cách gì mà nói như vậy, ba ư? Tôi xem ông là ba, nhưng ông có xem tôi là con gái không? Từ nhỏ đến lớn, tôi gặp ông được mấy lần. Nếu như ông thật là ba tôi, tại sao còn muốn để tôi thay thế Lưu Thanh Vũ đến nhà họ Tô? Nếu ông từng coi tôi là con gái ông, sao còn có mặt mũi đến phần mộ của mẹ mà uy hiếp tôi, để tôi đi vay 15 tỷ. Trước bia mộ của mẹ tôi nói ra những lời này mà ông không thấy cắn rứt lương tâm à?”
“Con!”
“Ngài Lưu, nếu ông còn chút áy náy như thế với mẹ tôi thì hãy để bà ấy yên nghỉ đi, được chôn cất tại nghĩa trang nhà họ Lưu là tâm nguyện cuối cùng của bà ấy, cũng xin các người đừng quấy rầy bà ấy nữa.”
Dứt lời, Cố Uyên quay người dứt khoát rời đi.
Lưu Chấn Khang nhìn bóng lưng Cố Uyên rời đi. Ông ta đứng trước bia mộ Cố Thanh Chi, đưa tay sờ sờ bia mộ, ánh mắt tang thương mà đầy tình cảm. Đôi khi, có một số thứ nhất định phải chờ đến khi đã mất đi, mới phát hiện thì ra mình đã bỏ lỡ rồi.
Hôm nay Tô Ngọc Kỳ chưa trở về.
Cố Uyên cũng chẳng bất ngờ, chắc anh đang ở bên cạnh Tống Ánh San rồi.
Cô lấy điện thoại di động ra, không chỉ FB, các tin tức đưa lên đều liên quan tới việc Tiêu Tuyết mượn thủ đoạn quay phim trả thù Tống Ánh San.
Bình luận gần như đều nghiêng về một phía. Bình luận của fan hâm mộ của Tiêu Tuyết đều bị chìm nghỉm giữa đám quần chúng a dua.
Mấy bình luận hot đều là muốn Tiêu Tuyết xin lỗi và cút khỏi ngành giải trí.
Tiêu Tuyết đóng bình luận FB lại, hôm qua cô đã đăng hình selfie khi mình đi dạo phố với Sở Vận, sáng nay lại đăng một hình selfie trang điểm.
Cô không quan tâm việc mắng chửi của người ngoài.
Cố Uyên gần như có thể tưởng tượng được dáng vẻ mặc kệ người ngoài thích mắng chửi thế nào thì mắng, cuộc sống vẫn trôi qua như bình thường, vẫn tích cực mua sắm của Tiêu Tuyết.
Ngược lại FB chính thức của «Dạ Tận Thiên Minh» cũng post lên một thông báo xin lỗi, nói rất lo lắng và tự trách về việc Tống Ánh San bị thương, đồng thời sẽ đợi sau khi vết thương của Tống Ánh San khỏi mới quay tiếp, sau đó tag các diễn viên của « Dạ Tận Thiên Minh».
Duy chỉ có Tiêu Tuyết là không được tag.
Mà bình luận phía dưới đều là của fan hâm mộ Tống Ánh San.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!