Vẻ mặt Diệp Phàm nghiêm trọng hơn, anh cảm nhận được áp lực. Thực lực Phổ Đà rất mạnh, ông ta xông về phía Diệp Phàm với sức lực khốc liệt.
…
Đây là một ngọn núi cao hùng vĩ nằm ở khu vực biên giới của Hoa Hạ, núi cao rừng sâu, thác nước như ngân hà trên chín tầng mây từ đỉnh núi đổ xuống.
Tiếng nước ầm ầm như tiếng ngựa phi.
Phía dưới thác nước có hàng loạt tòa nhà cổ rộng lớn, có đến hàng trăm toà nhà sân ngọc, tầm mắt nhìn cũng không hết,
Nếu như có khách du lịch ở đây chắc chắn sẽ kinh ngạc không nói nên lời. Thế nhưng đến đây du khách phải dừng lại, phía dưới chân núi đã được giăng lưới bảo vệ.
Khắp nơi trên lưới sắt đều gắn bốn chữ “Khu vực quân sự”.
Thế nhưng ai mà biết được bên trong nơi này đến một người lính cũng không hề có. Đây chính là thế lực mạnh nhất của giới võ đạo Hoa Hạ, là khu vực của Liên Minh Võ Đạo.
Từ xưa đến nay, những người có được Hoa Hạ thì có được thiên hạ. Hàng chục năm trước, giới võ đạo đã bị đánh bại bởi Thái tổ, dựa theo hiệp ước, các thế lực luyện võ ở khắp nơi phải lần lượt dời vào nơi núi cao rừng sâu, không được gây ảnh hưởng đến đời sống người thường nơi trần tục.
Liên Minh Võ Đạo đã chọn nơi này làm nơi để liên minh lại, cùng với Thiền tông tổ đỉnh Hoa Hạ, chùa Thiếu Lâm cách núi nhìn qua, một nam một bắc.
Lúc này trong điện chính có một vài người khí thế kinh người, những người này tóc đều dài xõa vai, mặc áo kiểu dài rộng, trang phục nhìn giống như kiểu người cổ đại.
“Thất Tinh Tông truyền tin, truyền nhân của Độc Cô Lão Ma đã xuất hiện rồi, đem theo Bá Binh Hoàng Tuyền cùng với tuyệt kỹ của ông ta, Thập tam đao Phong Ma, đang ở Tây Tạng chém giết điên cuồng!”, một ông lão lớn tuổi khí thế kinh người lên tiếng.
“Không sai, chớp mắt cái Độc Cô Lão Ma đã mất tích ba mươi năm, vốn tưởng đã chết từ lâu, không ngờ bây giờ vẫn còn sống!”, lại một người khác mở lời.
“Chúng ta có cần báo cho minh chủ Độc Cô Diên Khánh không?”. Người này trông khá trẻ, mặc loại áo dài trắng rộng, cau mày nói.
“Tạm thời không cần, minh chủ Độc Cô Diên Khánh nghiên cứu phá vỡ cảnh giới đó, nghe nói đã có chút thành tựu, một khi đã phá được, sẽ chỉ dẫn chúng ta con đường then chốt, vì vậy lúc này không được làm phiền!”. Ông cụ lúc nãy nói đầu tiên lắc đầu đáp lời.
Những người khác nghe vậy, vẻ mặt cung kính.
“Vậy hai vị tăng ma Cưu Hồng Trí và Kim Giao Tiễn Cổ Nhân Phụng, chúng ta có cần báo cho họ không?”. Người đàn ông áo trắng hỏi.
“Cưu Hồng Trí vui buồn thất thường, Cổ Nhân Phụng thì lúc ẩn lúc hiện như sương khói, ai dám đi nói với Cửu Hồng Trí, ai dám đi tìm Cổ Nhân Phụng?” Người đầu tiên mở miệng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!