Tứ trưởng lão của Lăng Tiêu Sơn khó có thể tin được, người muốn giết mình lại chính là Hồng trưởng lão của Võ đường.
Hồng trưởng lão mặc áo bào xanh, ông ta đột nhiên ra tay khiến nhiều người kinh ngạc tột cùng.
Bạch Trường Thanh sững sờ trong giây lát, một mình lẩm bẩm, anh ta đã biết thân phận của Hồng trưởng lão rồi.
“Lão tứ, ông hà tất phải như vậy?”
Đại trưởng lão, cũng chính là bà lão hét lên, không dám tin vào mắt mình.
Diệp Phàm đang chiến đấu dữ dội ở kia cũng giật mình, vị Hồng trưởng lão này khi nãy đã cùng một vị trưởng lão áo đen bao vây chém giết anh, hành động có chút kì lạ.
Mặc dù tấn công rất quyết liệt, nhưng không hề tấn công những bộ phận trọng yếu của anh.
Thậm chí là vài lần có thể đả thương anh nhưng lại trốn tránh.
Dường như, ông ta đang sợ làm tổn thương đến anh vậy.
Hồng trưởng lão cầm thương lao tới, phóng nó ra khỏi tay
Sau đó một sức quét sạch ngàn quân, đâm về phía Tứ trưởng lão của Lăng Tiêu Sơn.
Bùm!
Trường kiếm của vị Tứ trưởng lão được phóng ra đỡ đòn, nhưng lại trực tiếp bị đánh bay.
Vốn dĩ ông ta đã bị thương nặng, đương nhiên thể lực không thể bằng Hồng trưởng lão.
“Lão tứ, ông làm sao vậy?”
Bà lão lại tiếp tục gầm lên, bà ta không hiểu, là trưởng lão trực tiếp quản lý Võ đường, tại sao phải làm như vậy?
Hồng trưởng lão không hề đáp lời, cầm cây thương trực tiếp hướng về phía Tứ trưởng lão của Lăng Tiêu Sơn, muốn giết ông ta.
Hàn Tuyết vốn đã chuẩn bị tinh thần đón nhận cái chết, không ngờ lại được trưởng lão của Võ đường cứu.
“Trời ạ, tình huống gì đây, đừng nói với tôi là vị trưởng lão này của Võ đường cũng là người của Diệp thâm nho nhé?”. Một người đàn ông kinh ngạc nói.
“Diệp thâm nho là ai?”. Người bên cạnh ngờ vực hỏi.
“Là Diệp Phàm đó!”
Người này trợn mắt: “Dùng kẻ thù để giết kẻ thù, cũng coi như làm người ta tức muốn hộc máu đi, ra tay thâm hiểm….ra tay nham hiểm vô sỉ tới mức này, là lần đầu tiên tôi thấy đó.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!