Chương 8: Đến điện Long Môn, kiểm tra linh cốt
Linh Lung nhìn sang Hứa Thanh Phong, vỗ đầu nhỏ của hắn bảo.
“Thanh Phong, mau bái kiến Tử Yên sư tỷ và tiểu sư muội tương lai của Đệ Lục Phong đi. Trong bảy phong thì Lục Phong là hào phóng nhất, đệ nhớ cố gắng nịnh bợ tỷ ấy nhé”.
“Thanh Phong bái kiến Tử Yên sư tỷ, bái kiến Bất Ngữ sư muội”.
Mặc dù Hứa Thanh Phong hơi mờ mịt nhưng vẫn cung kính thi lễ với Tử Yên.
“Không cần khách sáo, không cần khách sáo, khi nào đệ trở thành đệ tử chính thức của Thất Phong, sư tỷ ta đây sẽ tặng cho đệ một viên đan Bồi Nguyên”.
Tử Yên cười nói.
“Còn không mau cảm ơn Tử Yên sư tỷ đi!”
Thấy Thanh Phong còn đang ngây người, Triệu Linh Lung ở bên cạnh vội vàng ấn đầu hắn xuống, bảo hắn cảm ơn Tử Yên.
“Cảm, cảm ơn Tử Yên sư tỷ”.
Hứa Thanh Phong vẫn mờ mịt nói một tiếng cảm ơn.
“Thanh Tiêu sư huynh, lát nữa các huynh sẽ đi tới điện Long Môn đúng không?”
Tử Yên đổi chủ đề.
“Đúng vậy, ta phải đưa Thanh Phong tới điện Long Môn kiểm tra linh cốt trước khi về Thất Phong”.
Thanh Tiêu gật đầu.
“Thế thì ta đi cùng Thanh Tiêu sư huynh nhé”.
Tử Yên điều khiển phi kiếm bay tới bên cạnh hạc tiên của nhóm Thanh Tiêu.
“Vậy đi cùng đi”.
Thanh Tiêu gật đầu.
“Chậc chậc chậc, Tử Yên sư tỷ, hay là tỷ ngồi hạc tiên với sư huynh đi, để ta đưa Bất Ngữ ngự kiếm phi hành nhé?”
Triệu Linh Lung cười xấu xa.
“Triệu Linh Lung, muội muốn ăn đòn phải không?”
Tử Yên đỏ mặt, nũng nịu đáp lời.
“Muội mà nói lung tung nữa, coi chừng ta đạp muội xuống dưới”.
Thanh Tiêu lườm Triệu Linh Lung đang cười xấu xa ở bên cạnh.
“Không dám, không dám...”
Triệu Linh Lung ôm bả vai Hứa Thanh Phong liên tục xin tha.
Lúc này mặt Hứa Thanh Phong cũng hơi nóng bừng, đây là lần đầu tiên hắn được một nữ tử xa lạ ôm.
Có điều so với sự xấu hổ này, thứ làm hắn để ý hơn là câu nói trước đó của Thanh Tiêu, “tới điện Long Môn kiểm tra linh cốt trước”.
“Thanh Tiêu sư huynh, tại sao phải kiểm tra linh cốt thế ạ?”
Hứa Thanh Phong không thể không hỏi.
“Tuy đệ là đệ tử được bia linh cốt chọn, không cần kiểm tra cũng có thể trở thành đệ tử của Thất Phong, nhưng vẫn cần phải kiểm tra chủng loại và cấp bậc của linh cốt, điều này có lợi cho việc tu hành sau này của đệ”.
Thanh Tiêu giới thiệu cho Hứa Thanh Phong.
“Tiểu Thanh Phong, chắc đệ chưa biết đâu ha, ở giới tu hành, mặc dù có linh cốt thì có thể tu hành, nhưng linh cốt cũng được chia thành nhiều loại và cấp bậc khác nhau”.
Triệu Linh Lung ôm vai Hứa Thanh Phong, sau đó bẻ đầu ngón tay giải thích với hắn.
“Các chủng loại thường gặp nhất là linh cốt ngũ hành như kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, ngoài ra còn có các loại dị cốt như băng, lôi, phong vân vân”.
“Về phần cấp bậc, có tổng cộng bốn cấp, Tử linh cốt, Kim linh cốt, Huyền linh cốt và Bạch linh cốt. Trong đó Tử linh cốt hiếm gặp nhất, còn được gọi là Thiên linh cốt, còn Bạch linh cốt là vô dụng nhất”.
Nghe tới đây, Hứa Thanh Phong lập tức hiểu.
“Tại sao Bạch linh cốt lại vô dụng nhất thế ạ?”
Hắn tò mò hỏi.
“Bạch linh cốt còn được gọi là Ngụy linh cốt, mặc dù cũng có thể tu hành, nhưng tốc độ tu hành cực kì chậm, thường thì mấy chục năm cũng không thể đột phá cảnh giới Khai Môn, chẳng khác nào người không có linh cốt”.
Triệu Linh Lung thở dài đáp.
“Nếu ta bị kiểm tra ra là Bạch linh cốt, có phải ta không thể trở thành đệ tử của Đệ Thất Phong không?”
Hứa Thanh Phong do dự một lúc, cuối cùng vẫn hỏi câu này.
Theo hắn nghĩ, mặc dù viên đan dược mà ông nội để lại có thể giúp tên của hắn xuất hiện trên bia linh cốt, nhưng chưa chắc có thể lừa dối được phần kiểm tra linh cốt của Thanh Huyền Môn đối với đệ tử.
Dù sao hắn cũng biết rất rõ rằng mình không có linh cốt.
“Nói cũng đúng, nhưng Thanh Phong, nếu đệ là đệ tử do bia linh cốt chọn, dù không phải Thiên linh cốt hiếm thấy thì ít nhất cũng là Kim linh cốt, không thì cũng là Huyền linh cốt, không thể nào là Bạch linh cốt được”.
Triệu Linh Lung trả lời một cách rất khẳng định.
“Linh Lung sư tỷ của đệ nói không sai, đệ tử do bia linh cốt chọn thường là Kim linh cốt hoặc thậm chí là Thiên linh cốt, sư đệ không cần lo lắng quá đâu”.
Lúc này Thanh Tiêu cũng cười vỗ đầu Hứa Thanh Phong.
“Đúng đó, cho dù là Bạch linh cốt thì cũng không cần lo lắng. Đệ tử Bạch linh cốt cũng được phép tu hành dưới chân núi ba năm. Nếu ba năm sau mà thông qua kiểm tra thì vẫn có thể trở thành đệ tử của Thất Phong”.
Triệu Linh Lung cười bổ sung một câu.
“Vâng ạ”.
Hứa Thanh Phong gật đầu, ngoài mặt cố gượng cười.
Khi nghe dù là Bạch linh cốt cũng sẽ không bị đuổi xuống núi ngay lập tức, hắn khẽ thở phào trong lòng.
...
Một lát sau.
Điện Long Môn, Thanh Huyền Môn.
Đây là cung điện nằm trên một ngọn núi lơ lửng giữa không trung, trong núi có đủ loại hoa, kỳ trân dị bảo đâu đâu cũng thấy, con đường dẫn đến cung điện trên núi vô cùng hiểm trở, nếu không nhờ có Triệu Linh Lung và Thanh Tiêu, chỉ sợ dù mất mấy ngày liền, Thanh Phong cũng không thể lên tới đỉnh núi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!