Đầu đau như muốn nứt ra! Giang Phàm mơ màng tỉnh lại, hắn nhịn không được nhe răng, biết rõ khả năng uống rượu của bản thân còn kém xa nhưng loại rượu mạnh như Thiêu Đao Tử này thực sự quá mạnh rồi.
"Tiểu lang, rốt cuộc ngươi cũng tỉnh rồi."
Thiếu nữ mặc áo hồng đang bưng tách trà nóng và thư thái đứng trước cửa sổ.
“Tiểu Hà tỷ tỷ...” Giang Phàm khẽ xoa đầu: “Mấy giờ rồi?”
"Còn mấy giờ gì nữa, ngươi đã ngủ một ngày một đêm rồi, xem lần sau ngươi còn dám uống nhiều như vậy không.' Thiếu nữ áo hồng đỡ hắn ngồi dậy: "Trước tiên hãy uống một tách trà giải rượu cho tỉnh táo đã."
"Một ngày một đêm?" Giang Phàm vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, lọt vào trong tâm mắt của hắn là một mảnh tối đen mờ mịt, thật sự là ban đêm.
"Ôi chao, đã ngủ lâu đến vậy rồi à. Trương Tể phụ còn ở đây không?”
Tiểu Hà giúp hắn uống xong tách trà nóng rồi mới nói: “Rời đi từ lâu rồi, có để lại một thứ cho ngươi, ngươi vẫn nên tắm rửa trước rồi ăn chút gì đi. Uống nhiều rượu như vậy thì chắc hẳn bụng đang khó chịu lắm”
Giang Phàm khịt mũi nói: 'Làm phiền tỷ tỷ sắp xếp người chuẩn bị ít nước nóng cho ta, ta muốn đi tắm."
"Đã chuẩn bị cho ngươi từ lâu rồi, sau khi tắm rửa xong thì ngươi đến phòng tiểu thư dùng bữa."
"Được, Bùi tỷ tỷ đâu?"
Thiếu nữ áo hồng nhìn hắn với ánh mắt sùng bái, trong mắt lấp lánh ánh sao: "Bây giờ nàng ấy rất bận rộn. Tiểu lang, ngươi thật lợi hại. Bài thơ đó đã khiến Trương Tể phụ phải khiếp sợ, khiến cả quận thành đều chấn động. Từ hôm qua đến giờ, ngưỡng cửa Lâm Giang Các của chúng ta sắp bị đạp hỏng rồi, đều chỉ vì muốn nhìn thấy bài Lâm Giang Tiên đó. Tiểu thư đã đặc biệt sắp xếp cho người đóng khung chữ viết của Trương Tể phụ và treo nó trên lầu chín, còn dựng cả một tấm bình phong bên ngoài cửa lớn và mời bậc thầy để điêu khắc nó lên cho mọi người chiêm ngưỡng.”
"Hả? Gây ra động tĩnh lớn như vậy sao? Không cần thiết đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!