Editor: Vân Khinh (vì có một vài lý do nên muốn đổi tên, mình có giải thích trên tường nhà mình rồi bạn nào đọc thì chắc sẽ biết, từ nay mình mạn phép lấy cái tên này luôn)Bên trong hộp quà tinh xảo, là cả một đống mấy hộp quà nhỏ khác.
Hộp quà dạng hình tháp, Phó Âm Sênh trơ mắt nhìn trợ lý riêng của mẹ chồng, ở dưới mí mắt của cô ấy, đem một đống hộp nhỏ giống như ma thuật mà mở ra.
Tức khắc một mảnh kim quang lộng lẫy, cơ hồ muốn lóe mù đôi mắt Phó Âm Sênh.
Sau khi mở hộp quà bên trong, đập vào mắt cô tất cả đều là trang sức mới nhất số lượng có hạn trong nước xuất hiện trên tạp chí.
Thậm chí ngay cả trang sức của K cũng đều ở trước mặt.
Cũng không biết mẹ chồng từ đâu mà có cái này.
Còn có mấy thứ châu báu, là ở trong đấu giá hội thương, được người thần bí mua với giá cao, lúc ấy Phó Âm Sênh còn nghe người đại diện nhà mình nói, không biết là kẻ phú hào lắm tiền ngốc nghếch nào lại mua nhiều như vậy.
Hiện tại cư nhiên tất cả đều xuất hiện ở trước mặt cô, vị phú hào ngốc nghếch lắm tiền, cư nhiên là mẹ chồng đại nhân của cô.
Mẹ chồng đại nhân cũng quá hào phóng đi!
Làm một tiểu tiên nữ trải qua nhiều sự đời, Phó Âm Sênh vẫn là bị động tác của mẹ chồng làm cho sợ ngây người.
Nếu là Mục Bá Bá ra tay cũng hào phóng như mẹ chồng, còn lo lắng không có nhi tử sao, có rất nhiều nữ nhân muốn sinh con cho anh a!
Mục Bá Bá thật là quá đáng tiếc, không di truyền gien ưu tú của mẹ chồng.
Phó Âm Sênh hiện tại nhìn đến tác phẩm của mẹ chồng, hoàn toàn quên mất hôm trước Mục Hoài là như thế nào vì muốn dỗ cô vui vẻ mà dẫn đến trung tâm mua sắm mua mua mua.
Bất quá..