Chương 388
Mấy năm qua tuy Diệp Văn khiêm tốn lánh đời, nhưng dẫu sao ông cũng xuất thân từ gia tộc có tiếng, làm sao có thể không hiểu cách đối nhân xử thế, sao có thể không có chút thủ đoạn, sao có thể yếu đuối dễ bắt nạt được?
Hai ba con Du Thế Quần ăn uống chè chén no nê, Du Thế Quần đỡ trán nói: “Rượu này mạnh quá, sao ba lại choáng váng hết đầu óc thế này?”
Du Tùng đánh ợ hơi rượu xong kéo cổ áo của mình xuống, khó chịu nói: “Không chỉ có choáng váng đầu óc, mà còn †oàn thân khô nóng…”
Du Tùng vừa nói vậy, Du Thế Quần cũng thấy mình có cảm nhận tương tự, trong lòng ông ta đột nhiên cả kinh, túm chặt lấy cái tay đang muốn xé áo của Du Tùng quát: “Không ổn rồi”
Du Tùng dừng động tác, nghĩ đến chuyện có thể bọn họ đã bị tính kế, đang chếch choáng cũng tỉnh hơn nửa.
“Chắc không phải Diệp Văn bỏ thuốc chúng ta chứ?” Du Tùng nói xong, cha con hai người đồng thời hốt hoảng chạy ra ngoài Tuy hai người bọn họ bình thường cũng chơi gái, nhưng đó là lúc bọn họ tỉnh táo, hiện tại bọn họ bị bỏ thuốc, nhất định sẽ không có chuyện tốt.
Mà đúng vào lúc này, cửa phòng bị người ta mở ra, người đàn ông trung niên nho nhã đi đến.
Ông đeo kính mắt gọng vàng hào hoa phong nhã, trên gương mặt là nụ cười ôn hòa, mà phía sau ông, là bốn vệ sĩ áo đen, nhìn hành động cử chỉ là biết được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Ba con Du Thế Quần vội dừng lại, dán sát người vào tường.
Diệp Văn tao nhã đi đến coi như không có việc gì mà nói: “Ông Du, hai vị đây là muốn làm gì thế?”
Vừa chạy một hồi khiến dược tính của thuốc trong cơ thể hai người càng lan tràn nhanh hơn, Du Thế Quần thì còn đỡ, mà Du Tùng đã không thể khống chế hơi thở, Du Thế Quần hung dữ trừng Diệp Văn quát: “Diệp Văn, ông ngấm ngầm giở thủ đoạn sau lưng chúng tôi ư?”
Diệp Văn nở nụ cười: “Sao lại bảo là ngầm giở thủ đoạn sau lưng hai người được?”
“Tôi nghe nói hai người đã từng bỏ thuốc Du Ân, sau đó tống con bé lên giường Phó Đình Viễn?”
Du Thế Quần kinh hãi, thoáng chốc thay đổi sắc mặt.
Ông ta không ngờ Diệp Văn biết rõ cả việc này, hơn nữa hôm nay còn muốn dùng chiêu này với bọn họ, Du Ân phải quan trọng với Diệp Văn cỡ nào đây?
Diệp Văn nhìn dáng vẻ chột dạ của Du Thế Quần, đột nhiên thu lại nụ cười trên mặt, ông giơ tay vỗ vài cái, lại có thêm mấy người nữa đi vào cửa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!