Chương 437
Lúc này, khi nghe cha con Du Ân và Diệp Văn tâm sự, Phó Đình Viễn nghĩ đến tâm trạng của mình khi Du Ân nói đồng ý nhận Diệp Văn làm cha nuôi.
Vào thời điểm đó, anh hoàn toàn coi Diệp Văn là một ông già có ý đồ xấu.
Diệp Văn tiếp tục: “Lân thứ hai con đến thủ đô, ba đã nhờ người ở khách sạn giúp lấy tóc con để làm xét nghiệm, và kết quả đúng như mong đợi.”
Khi Diệp Văn nói điều này, ông ấy đã đưa tay lên và nhẹ nhàng xoa trán Du Ân một cách âu yếm rồi lẩm bẩm: “Du Ân, con là con gái ruột của ba.”
“Ba xin lỗi vì đã bỏ rơi con nhiều năm như vậy” Diệp Văn xin lỗi Du Ân: “Ba không hề biết mẹ con đã mang thai con khi bọn ta xa cách, nếu ba biết, nhất định sẽ tìm con bằng mọi giá.”
Du Ân nhẹ nhàng lắc đầu: “Ba không có lỗi gì để phải xin lỗi con, ba cũng đâu biết đến sự tồn tại của con?”
“Con tin nếu ba biết đến sự tồn tại của con thì nhất định sẽ tìm con, nhất định sẽ yêu thương con.”
“Lúc này chúng ta nhận ra nhau vẫn kịp, mọi thứ đều là sự sắp xếp tốt nhất của Thượng đế” Du Ân nói rất nhiều chỉ để khiến cảm giác tội lỗi của Diệp Văn giảm đi.
Diệp Văn rất cảm động, con gái của ông ấy thực sự rất tốt đẹp.
Sau đó Diệp Văn đã kể cho Du Ân nghe về quá khứ của ông ấy và mẹ cô: “Lúc đó, ba không tiếp tục tìm bà ấy là không muốn bà ấy bị liên lụy vào chuyện gia đình của ba, ba yêu bà ấy như vậy, sao có thể để bà ấy đi theo ba chịu khổ.”
“Ba không ngờ rằng cuộc chia tay đó lại là mãi mãi, cả đời này ba không thể gặp lại bà ấy nữa.”
Lời nói của Diệp Văn khiến Du Ân nhìn cô gái trẻ trong bức ảnh, cô đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của bà ấy.
Mẹ cô chết sớm quả thực rất đáng tiếc, con gái như cô hoàn toàn không có chút ký ức nào về bà ấy.
€ó lẽ, đó đều là do ông trời sắp đặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!