Phó Đình Viến còn chưa dùng xong bữa tối ở chỗ ông cụ thì đã nhận được cuộc gọi của Đồng Văn Huệ.
Sau khi anh kết nối máy, âm thanh nghẹn ngào buồn bã của một người phụ nữ ở đầu dây bên kia truyền đến. Anh nghe ra đó là tiếng khóc của Thẩm
Dao.
Mẹ anh nói với anh bằng giọng tận tình khuyên bảo: “Đình Viễn à, mẹ đã biết chuyện giữa con và Thẩm Dao rồi.”
“Thẩm Dao cũng đã biết mình sai rồi. Không phải Du Ân cũng không làm sao sao? Tại sao con không thể tha thứ cho con bé lần này chứ?”
Câu “Không phải Du Ân cũng không làm sao sao?” của Đồng Văn Huệ khiến Phó Đình Viễn trong lòng nóng giận. Nếu người đối diện không phải là mẹ ruột anh thì anh hét lên rồi.
Tuy nhiên giọng điệu của anh cũng đã mang theo sự bực tức: “Nếu không có người ra tay giúp cô ta đánh tên phó đạo diễn kia thì thế nào? Nếu người nhát như thỏ để như cô ta cứ như vậy nghe theo tên phó đạo diễn kia thì
sao?”
“Mẹ à, làm gì cũng phải có giới hạn”
Đồng Văn Huệ không nghĩ rằng Phó Đình Viễn sẽ gay gắt như vậy, bị anh làm cho nghẹn ngào một lúc.
Sau đó, bà ta vội vàng nói: “Phải phải phải, chuyện này quả thực là Dao Dao làm sai, con bé cũng đã nhận ra lỗi sai của mình rồi. Con bé khóc đến nỗi thở không ra hơi.”
“Còn nữa, Dao Dao là phụ nữ, tại sao con có thể nói những lời gay gắt như vậy với con bé?”
Phó Đình Viễn cười khẩy, anh đã nói lời nào gay gắt chứ?
Anh chẳng qua muốn Thẩm Dao đừng tung tin đồn về mối quan hệ giữa bọn họ nữa mà thôi, đó là lời gay gắt sao?
Tiếng khóc của Thẩm Dao trong điện thoại càng lớn hơn, Phó Đình Viễn khẽ cau mày, đưa điện thoại ra xa khỏi tại một chút.
Ông cụ phía đối diện cố ý hắng giọng thật mạnh, dùng hành động tỏ ý chán ghét Phó Đình Viễn và mấy người phía Đông Văn Huệ.
Đồng Văn Huệ thở dài nói: “Hôm nay mẹ sẽ giải quyết. Chuyện này đã là quá khứ rồi, hôm khác con và Dao Dao cùng nhau ăn một bữa cơm, coi như làm hòa.”
“Tình cảm của hai đứa đã nhiều năm như vậy rồi, còn Du Ân dù sao cũng là người ngoài”
Đổng Văn Huệ còn nói một tràng nữa, Phó Đình Viễn một chữ cũng không trả lời bà ta, cuối cùng cũng không nói tha thứ cho Thẩm Dao.
“Con đang ăn cơm ở chỗ ông nội, con cúp máy trước nhé.” Phó Đình Viễn cố tình nói một câu như vậy.
Đồng Văn Huệ vừa nghe thấy vậy liền lập tức nói: “Vậy cúp máy đi.”
Mối quan hệ giữa Đồng Văn Huệ và ông cụ không được tốt, ngoài những mâu thuẫn muôn thuở giữa con dâu và ba mẹ chồng, thì chuyện của Du Ân cũng là sự khác biệt chí mạng giữa hai người.
Đồng Văn Huệ lúc đầu kiên quyết muốn gửi cho nhà Du Ân một khoản tiền, nhưng ông cụ sau khi suy nghĩ một hồi lại cho rằng Du Ân là một cô gái tốt, muốn gả vào nhà họ Phó.
Sau khi Du Ân và Phó Đình Viễn kết hôn, ông cụ còn bảo vệ Du Ân ở khắp mọi nơi, nó khiến Đổng Văn Huệ gần như tức chết.
Tuy nhiên, mặc dù Đổng Văn Huệ có nhiều điểm bất mãn với ông cụ, nhưng cũng không dám chống đối điều gì. Bởi vì ở Giang Thành ông cụ vô cùng nổi tiếng, rất có tiếng nói và quyền lực trong nhà họ Phó.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!