Dạo này Tống Bách Niên không thường xuyên đến thăm Ninh Hoa mỗi lần đến chỉ ngồi một chút rồi lại quay về nhà mặc cho Ninh Hoa có làm bao nhiêu trò để níu giữ Tống Bách Niên, cô ta đã biết Tống Bách Niên thay lòng bây giờ Ninh Hoa mới bắt đầu sợ mất hắn từ nay về sau sẽ không còn ai cưng chiều chu cấp tiền bạc cho cô ta nữa.
NinH Hoa bắt đầu suy nghĩ đến kế hoạch mà Vĩnh Hạnh đã nói tìm cách để có thể mang thai đứa con cho nhà họ Tống nhưng Tống Bách Niên không thường xuyên đến đây cũng chẳng muốn ngủ lại thì rất khó để cô ta mang thai nhưng Ninh Hoa sẽ có kế hoạch cho riêng mình để giữ chân trái tim của Tống Bách Niên.
Ba của Huân khê đã ngã bệnh nặng cô phải về nhà để thăm ông nhưng Huân Khê lại không muốn chạm mặt mẹ kế vào Mạc Tuyết Vân chút nào bọn họ sẽ tình cách gây khó dễ cho cô đủ đường. Huân Khê đi đến nhà chính để xin phép phu nhân Thất Nguyên có được sự đồng ý của bà ấy cô mới dám rời đi, Huân Khê được xe đưa về nhà của mình cô đứng ở cổng một hồi lâu cuối cùng cũng quyết định bấm chuông người giúp việc chạy ra mở cửa cho Huân khê vào nhà, cô bước vào bên trong nơi đây luôn chứa những kí ức đau khổ của Huân Khê nó là một vết thương lòng rất lớn và sẽ đi theo cô đến cuối cuộc đời này mãi mãi Huân Khê không bao giờ quên được những đòn roi những lời mắng chửi thậm tệ của mẹ kế nó in sâu vào trong trái tim của cô như một kí ức tồi tệ.
Mẹ kế ngồi dưới phòng khách vừa nhìn thấy Huân Khê đi vào đã liếc nhìn cô mỉa mai nói.
“ Chịu vác cái mặt về đây thăm ba của mình rồi à.”
Huân Khê cúi đầu chào hỏi rồi bước đi lên phòng để thăm ba của mình, Huân Khê vừa mở cửa bước vào đã nhìn thấy ba của mình ngày càng suy nhược cô thừa biết mẹ kế chẳng hề quan tâm đến bệnh tình của ba mình thứ bà ta thích nhất chỉ có tiền mà thôi.
Huân Khê đi đến giường ngồi cạnh ba của mình cô đau xót nói.
“ Ba cảm thấy trong người như thế nào rồi con về thăm ba đây.”
Huân Khê không kìm chế được nước mắt cô đã bật khóc nức nở khi nhìn thấy vẻ mặt xanh xao của ba mình, ông Mạc yếu ớt nói với con gái.
“ Ba đã đỡ hơn rất nhiều rồi nhà chồng có đối xử với con tốt không .”
Huân Khê đưa tay lau đi nước mắt cô gật đầu nói.
“ Dạ họ đối xử với con rất tốt.”
Cô luôn hiểu chuyện đến đau lòng vì không muốn ba của mình lo lắng lúc nào Huân khê cũng phải cố tỏ ra mạnh mẽ để ông không phiền lòng vì mình nữa.
Mẹ kế đi vào bên trong nhìn thấy Huân Khê đang ngồi bên cạnh ba của mình thì bà ta đem cơm đến để mạnh xuống bà hung hăng nói.
“ Mau ngồi dậy ăn đi.”
Ông Mạc gắng gượng ngồi dậy Huân Khê vội vàng đỡ ông ngồi dậy rồi nói.
“ Để con đúc cho ba ăn.’
Mẹ Kế khinh bỉ nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!