Huân Khê đi đến đỡ lấy cô hầu rồi nhỏ giọng nói.
" Cô có sao không vào nhà đi để mọi chuyện ở đây tôi xử lý."
Cô hầu lau nước mắt trên mặt gật đầu rồi quay người rời đi, nhưng Ninh Hoa không hề muốn bỏ qua cô ta hóng hách nói.
" Đứng lại cho tôi tôi chưa cho cô đi cô lại dám đi sao."
Ninh Hoa đi đến đưa tay ra định đánh cô hầu nhưng lại bị Huân Khê ngăn lại. Huân Khê nhìn Ninh Hoa bằng ánh mắt đầy thách thức mỉm cười nói.
" So với cô ta chị còn thấp kém hơn đấy, bởi vì một kỷ nữ như chị cũng chẳng có đủ tư cách để chỉ trích một người hầu đâu, chị đeo bám Tống Bách Niên chẳng khác nào một con đĩa hút máu mà luôn cố tỏ ra mình thanh cao đúng là nực cười."
Ninh Hoa như bùng phát cơn tức giận cô ta tát Huân Khê một cái thật mạnh khiến cô ngã nhào xuống đất, đúng lúc này Tống Bách Niên cũng đang đi đến hắn nhìn thấy Ninh Hoa ra tay với Huân khê liền khó chịu nói.
" Có chuyện gì xảy ra vậy tại sao em lại đánh Huân Khê."
Ninh Hoa tỏ ra yếu đuối nói.
" Là cô ta đã xúc phạm em trước anh phải làm chứng cho em."
Huân Khê tỏ ra mình là người bị ức hiếp gương mặt của cô liền trở nên buồn bã đứng lên nói.
" Là em đã khiến chị ấy không vui chỉ, vừa nhìn em chị ấy đã muốn đánh chắc có lẽ vì đang mang thai nên chị Ninh Hoa luôn cảm thấy buồn bực trong lòng, hay là anh để em đến căn nhà gỗ phía sau vườn để ở nếu chị Ninh Hoa nhìn thấy mặt của em thì sẽ lại không vui."
Tống Bách Niên thừa biết tính cách của Ninh Hoa cô ta luôn muốn người khác khuất phục mình không chịu dưới trướng bất kì ai tính cách lúc nào cũng kênh kiệu hóng hách.
" không cần đâu em cứ ở cùng tôi, chỉ là chút chuyện nhỏ mà để bản thân chịu thiệt thòi."
Huân Khê đang cười thầm trong lòng, cô thề sẽ khiến cho đám người của Tống Gia phải trả giá cho những gì bọn họ đã gây ra cho ba của cô và đứa con chưa ra đời của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!