Sau khi bàn bạc xong, mọi người ngồi tán gẫu trong phòng khách thêm một lúc nữa thì Tần Trọng Hải cũng đã tan sở trở về. Chỉ là gương mặt cậu ta không giống như thường ngày, không hăm hở mỗi khi đi làm về mà trưng ra cái bộ mặt bí xị giống như bị ai thiếu nợ mà không đòi được vậy.
Lên tiếng chào mọi người có mặt ở đó, cậu ta liền quăng ba lô qua một bên, ngồi xuống sofa tỏ vẻ chán trường.
"Hôm nay bị sao thế? Có bao giờ thấy con đi làm về mà uể oải như vậy đâu?" Tần Trọng Huy không nhịn được lên tiếng hỏi.
"Công việc không thuận lợi sao?" Hà Bội Như cũng lên tiếng.
Cậu ta thở dài: "Vâng, đúng là công việc không thuận lợi. Không biết laptop của con có vấn đề hay là bị ai đó chơi xấu nữa."
"Laptop có vấn đề sao? Nói anh nghe một chút!" Tề Phong cũng hiếu kỳ hỏi.
Luận về công, hắn là cấp trên, luận về tư hắn là anh rể, mặt nào cũng đều có trách nhiệm. Nếu có thể giúp, hắn đương nhiên sẽ ra tay.
Không biết Thomas đã điều tra chi nhánh SLC Hoa quốc thế nào rồi, đã gửi báo cáo hay chưa? Mấy ngày nay cùng Tần Nhã Linh sớm tối bên nhau, hắn vẫn chưa có thời gian mở mail xem. Có lẽ lát trở về phòng, hắn phải bỏ chút thời gian để kiểm tra mới được.
"Là như vầy."
Tần Trọng Hải ngồi thẳng người, bắt đầu tường thuật: "Sáng nay em vừa hoàn thành xong một đề án, đã lưu lại và còn thiết lập bảo mật. Nhưng là sau khi nghỉ trưa trở về bàn làm việc muốn xem lại lần nữa để chỉnh sửa sai sót trước khi giao nộp, thế mà đề án bỗng dưng không cánh mà bay. Em lục lọi muốn nát con chuột cùng bàn phím mà vẫn chẳng thấy bất cứ dấu vết nào. Haizzz..."
Cậu ta lại thở dài rồi nói tiếp: "Mai đã là hạn chót để giao nộp, em chính là không thể trong ngần ấy thời gian mà làm lại từ đầu."
Tề Phong mi tâm chợt nhíu chặt, đây là chuyện gì xảy ra? Chỉ có thể có hai khả năng, một là laptop xảy ra lỗi, hai là có người cố tình sinh sự. Nếu là laptop có vấn đề, đối với hắn là trong tầm khả năng, hắn có thể giúp được. Nhưng nếu là có người cố ý hãm hại, hắn cũng nhất định phải làm cho rõ.
"Đưa laptop anh xem." Hắn lên tiếng hỏi.
Tần Trọng Hải nhanh nhẩu với lấy chiếc ba lô, mở ra rồi mang đến cho Tề Phong, tiện thể ngồi cạnh học hỏi.
Hắn cho khởi động laptop rồi quay sang nói với Tần Nhã Linh: "Em lên phòng mang chiếc laptop cùng Macbook xuống giúp anh. Anh để trong vali hành lý đấy."
Cô gật đầu rồi đứng dậy đi về phía cầu thang trở về phòng của mình lấy đồ.
Laptop khởi động xong, Tề Phong bắt đầu chuyên tâm vào công việc của mình. Đôi tay thoăn thoắt gõ trên bàn phím chưa từng ngơi nghỉ.
Những dãy số liệu chằng chịt liên tục xuất hiện trên màn hình, nhanh và nhiều đến nỗi Tần Trọng Hải ngồi bên cạnh đầu óc xoay mòng mòng, không đọc kịp nên cũng chẳng hiểu đó là gì.
Vợ chồng Tần Trọng Huy đang ngồi theo dõi ở phía đối diện cũng phải mở to mắt mà nhìn, chính là nhìn thấy nhân vật kia quá đỗi kinh người.
Cô mang đồ mà hắn cần xuống để lên bàn, sau đó cũng nhìn vào màn hình laptop trước mặt hắn.
Nhìn qua một lượt, cô lên tiếng: "Anh đang kiểm tra tiến trình vận hành trong ngày sao?"
Nghe lời này, Tề Phong khẽ nhướn mi nhìn cô, chính là không nghĩ đến cô biết hắn đang làm gì. Ngẫm lại cũng phải thôi, một hacker ẩn danh như cô làm sao lại không biết những việc cơ bản này. Điều mà hắn thắc mắc là cậu em trai của cô thế nhưng lại có vẻ "ngu" ở khoản này thì phải.
Tề Phong nhẹ gật đầu: "Ừm, anh đang kiểm tra tiến trình vận hành, xem xét chế độ bảo mật của dữ liệu, đồng thời kiểm trắc xem laptop có vấn đề gì hay không."
Tần Trọng Hải lúc này mới ngớ người, mở to con mắt nhìn anh rể, xong lại nhìn sang người chị của mình, cao giọng: "Chị, sao chị lại biết mà em không biết?"
"Trọng Hải, em nhìn những thông số hiển thị đi, học qua IT đều sẽ biết, bây giờ em lại hỏi chị là sao? Em tốt nghiệp kiểu gì vậy hả?"
Nghe Tần Nhã Linh nói như vậy, cậu ta mới bắt đầu tập trung nhìn vào màn hình, quả nhiên là như cô vừa nói. Có lẽ cậu quá chuyên tâm vào thao tác của người kia nên không có để ý đến những gì đang hiển thị trên màn hình.
"Này không thể tính, tại vì em chỉ mải nhìn anh rể thao tác, không có để ý đến chuỗi mã kia."
Nhìn sang người bên cạnh, tay vẫn còn chưa từng ngừng nửa nhịp, cậu nói tiếp: "Anh rể, thao tác của anh có thể sánh ngang với JK, hacker lừng danh thế giới."
"JK sao?" Tề Phong mắt vẫn dán vào màn hình laptop, miệng lên tiếng hỏi.
Cậu ta gật gù: "Vâng, em đã từng xem clip thi đấu của anh ấy, em có luyện mười năm nữa chắc cũng chẳng bằng được."
Tề Phong khoé miệng khẽ nhếch nhìn sang Tần Nhã Linh nở nụ cười như có như không, trả lời: "Cậu ta thua anh, cũng thua chị em."
Trước đây JK từng thách đấu với hắn nhưng thua thảm hại. Kết quả, cậu ta phải đầu quân cho hắn những khi hắn cần. Dĩ nhiên công việc hắn giao luôn nằm trong phạm trù của cậu ta, chủ yếu là điều tra một công ty hoặc một nhân vật nào đó mà thôi, danh hiệu hacker mà trong giới đặt cho chỉ là một nghề tay trái.
Lại có một lần cậu ta dám tấn công hệ thống bảo mật của Tổng bộ SLC bị hắn truy đến tận cùng. Hậu quả là toi luôn một dàn máy tính đắt tiền.
Hắn là người nào chứ, lẽ nào lại bỏ qua cho cậu ta dễ dàng như vậy? Cho nên cậu ta một lần nữa bị hắn túm cổ bắt mỗi tháng phải kiểm trắc máy chủ một lần.
Tần Trọng Hải nghe vậy thì miệng há hốc, điều mà cậu vừa nghe có phải sự thật hay không đây?
"Anh rể, JK thua anh sao?"
Lại nhìn đến người chị ruột của mình, cậu càng kinh ngạc hơn gấp bội: "Chị thắng JK? Chị gặp anh ấy rồi?"
Tần Nhã Linh cũng tỏ ra kinh ngạc: "Em thắng cậu ta sao?"
Tề Phong cười như không cười nhìn cô gật đầu: "Ừm. Còn nhớ khi em xâm nhập vào máy chủ Tổng bộ không? Người cùng em đối đầu là cậu ta."
Cô lắc đầu cười gượng: "Vậy sao? Vậy xem ra kỹ năng của cậu ta cần phải trau dồi thêm. Tường lửa của máy chủ cũng cần phải nâng cấp."
Hắn gật đầu: "Ừm, sau này hẳn là anh phải nhờ em giúp rồi."
Cô khẽ nhướn mày: "Chẳng lẽ anh không làm được?"
Hắn lại gật đầu: "Như em nói, tường lửa cần phải nâng cấp mà kỹ thuật của anh chỉ tới đó."
Tần Trọng Hải nghe hai người nói mà chẳng hiểu gì hết, thế nên lúc này liền chõ miệng vào: "Hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Tần Nhã Linh trừng mắt nhìn cậu ta: "Quan tâm làm gì? Em lo trau dồi lại kiến thức đi, không khéo kỳ thi sắp tới không qua nổi đâu. Khi đó anh rể của em cũng sẽ không thiên vị đâu đó!"
Tần Trọng Hải bĩu môi: "Vâng vâng, em biết rồi ạ!"
Tề Phong cười cười: "Không sao, đợi Andrew đến đây anh sẽ để Trọng Hải đi theo cậu ta học tập."
Lại nhìn Tần Trọng Hải, hắn nói tiếp: "Hoặc là trước em theo JK học một chút đi, cậu ta hiện tại đã đến đây rồi, đang than vãn với anh vô cùng nhàm chán. Nếu cậu ta biết có người sùng bái cậu ta như vậy, cậu ta sẽ hảo hảo chỉ dạy thật tốt, thế nào?"
Hai mắt Tần Trọng Hải liền sáng rực vì kinh ngạc: "Anh cũng lại quen JK?"
Hắn gật đầu: "Ừm, JK là em họ của Thomas. Cậu ta đến đây cũng được một tuần rồi. Nếu em muốn thì ngày mai anh bảo cậu ta đến tìm em?"
Tần Trọng Hải gật đầu như gà mổ thóc: "Có có!"
"Ừm, nếu sau này em than cậu ta phiền thì đừng đến tìm anh đấy, anh không đuổi cậu ta đi được đâu."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!