“Ta bên này, còn có bốn vị Tiên Đế có thể dùng được”. “Cộng cả lại, là hai mươi vị...”.
“Nếu như núi Thánh Long phái thêm người tới, ät hẳn phải là hai mươi vị trở lên, cho nên... hai mươi vị Tiên Đế, cũng chưa chắc đã đủ”.
Phương Thiên Thành vẻ mặt đầy bàng hoàng nói: “Tần công tử, người nói đến bây giờ, rốt cuộc là có ý gì? Chúng ta có phải đi tấn công phía Bắc nữa không?”
“Ừm".
“Hả?”
Phương Thiên Thành ngây ra, sau đó lập tức hiểu ra: “Ta hiểu rồi”.
Ban đầu ông ta cho rằng.
Phương Thiên Hòa dẫn theo mười vị Tiên Đế đồng hành, đên đây chỉ là để bảo vệ Tân Ninh.
Bây giờ xem ra, là có ý đồ khác.
“Nhưng mọi người đến đây nhanh như vậy, ta còn chưa biết, núi Thánh Long thế nào...”, vừa nói được một nửa, đôi mắt Phương Thiên Thành thoáng nghiêm lại, ngạc nhiên nói: “Nội bộ Phương tộc ta có gian tế?”
“Ừm”.
Phương Thiên Hòa gật đầu.
Chuyện nói đến đây, Phương Thiên Thành đã hoàn toàn hiểu ra.
Nghĩ ngợi một hồi lâu.
Phương Thiên Thành lập tức nói: “Nếu đã như vậy, người ta đã biết tỏng bài của chúng ta rồi, chắc chăn là sẽ phản kích lại, không chỉ là núi Thánh Long, còn có Cửu Âm tộc đứng ở phía sau núi Thánh Long nữa, chắc chắn sẽ phái Tiên Đế xuất chiến”.
“Đến lúc đó, chúng ta chắc chắn sẽ bị rơi vào thế yếu”.
Nhìn thấy biểu cảm lo lắng trên gương mặt của Phương Thiên Thành, Tân Ninh không khỏi cười nói: “Thế yếu, vậy cũng chưa chắc, chủ yếu cái ta lo lắng là, núi Thánh Long sẽ phái ra được mấy vị Tiên Đế viên mãn, thậm chí là Tiên Đế đại viên mãn...".
“Theo như ta được biết, trong núi Thánh Long, tổng số Tiên Đế cũng phải có đến hơn bảy mươi vị, mà trong Phương tộc là gần một trăm vị”.
“Chỉ là nghe nói, Cửu Âm tộc trốn bên trong núi Thánh Long, cũng phải có đến hơn năm mươi Tiên Đế”.
Phương Thiên Thành gật đầu.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu mà những năm trở lại đây, Phương tộc bọn họ lại luôn ở thế giằng co với núi Thánh Long.
Nếu chỉ có một mình núi Thánh Long thì bọn họ chẳng có gì phải dè chừng. Nhưng Cửu Âm tộc... không hề dễ đối phó.
Núi Thánh Long và Cửu Âm tộc hợp tác với nhau nhiều năm, đôi bên có thể nói đã như liền một thể.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Đối phương biết là chúng ta sẽ tấn công, vậy thì sẽ có phòng thủ, cho nên, nếu đi vào nơi đóng quân của bọn chúng mà đánh thì chắc
chắn chúng ta sẽ chịu thiệt, chẳng bằng... dẫn dụ bọn chúng ra”.
“Ta không hiểu rõ lắm về tình hình ở khu vực này, cho nên cần ngươi giải thích rõ ràng cho ta biết”.
“Không có vấn đề gì”.
Phương Thiên Thành không hề biết, vì sao Phương Thiên Hòa lại tin tưởng Tần Ninh như vậy.
Nhưng nếu như đã là quyết định của trong tộc, ông ta đương nhiên sẽ không nghi ngờ Tần Ninh.
Màn đêm đen trước khi bình minh lên, là lúc tăm tối nhất. Lúc này.
Chếch về phía Bắc của sơn mạch Nhân Long, một nhóm người của núi Thánh Long đang vào trong nơi đóng quân.
Thánh Bắc Phong dẫn theo bốn vị Tiên Đế trấn giữ ở khu vực này, cũng đang yên lặng chờ đợi.
Không bao lâu sau.
Cửa phòng mở ra một bóng người bước chân vào.
“Thiên Nghiệp!”
Nhìn thấy người đến, Thánh Bắc Phong thoáng thở phào một hơi.
Thánh Bắc Phong đã nhận được tin tức từ núi Thánh Long, Phương tộc bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.
Nhưng trước mắt, trong nơi đóng quân, thêm cả ông ta thì mới có năm vị Tiên Đế, ngộ nhỡ Phương tộc đánh đến ngay bây giờ thì ông ta căn bản không thể phòng thủ được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!