Thế nhưng, khi đoàn người Giang gia đi qua, mọi người đều nhường đường, không dám lớn tiếng ồn ào.
Có thể nói, Giang gia chính là sự tồn tại cường đại nhất bên trong Giang Thành, ai dám trêu chọc?
“Đó là hai vị thiên kim tiểu thư của Giang Du Khải Giang gia phải không?”
“Hình như là Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu”.
“Trận thế như vậy, cũng chỉ có thể là Giang gia”.
Người tới người đi không ít, tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
Lực ảnh hưởng của Giang gia ở Giang Châu, quả thật là lớn đến mức chưa từng có.
Sau khi vào thành, đi thêm một giờ nữa mới vào được đến vòng trong.
Chỉ thấy trong phạm vi vòng trong có một tòa phủ đệ, cánh cổng cao mấy chục mét, nạm vàng mạ bạc, vô cùng xa hoa.
Cổng lớn mở rộng, hai bên trái phải có mười tên hộ vệ đi lại thẩm tra, cực kỳ cẩn thận.
Nhìn thấy đám người Giang Y Y xuất hiện, một tên hộ vệ vội vàng mở miệng nói: “Đại tiểu thư và nhị tiểu thư đã trở về, nhanh đi bẩm báo cho lão gia!”
Nhóm người Giang Y Y xuống ngựa.
Mà giờ phút này, từ bên trong phủ đệ, một bóng người nhanh chóng bước đến.
“Y Y!”
“Tiểu Tiểu!”
Người nọ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu, nhìn kỹ mới thấy, người này mặc áo dài màu xanh, trông có vẻ nho nhã hiền lành, khí chất ôn hoà.
Từ giữa hai hàng lông mày của người đó, có thể nhìn ra được lúc trẻ ông ta cũng là một mỹ nam.
“Phụ thân!”
“Phụ thân!”
Hai người Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu đều khom người hành lễ.
“Đã trở về rồi, trở về là tốt rồi”.
Người đàn ông nhìn về phía hai người, trong lòng an tâm.
Giang Du Khải!