-“Aa, ai , là ai ?”
Tô Giản An đang ngủ cũng cảm nhận được điều gì đó. Cô từ từ mở mắt, thấy một bóng người đàn ông trước mặt, cô giật mình la lên rồi đẩy anh ra .
-“ Là ai vậy? Mau ra khỏi phòng tôi , tôi la lên đó !”
Cô không thể tìm được công tắc điện , đèn ngủ cũng không bât. Ánh sáng duy nhất bây giờ chỉ là ánh sáng mờ ảo từ trăng.
-“Phòng cô? Mới được mua về mà mạnh miệng gớm nhỉ ?”
Lục Tư Thần tiếp tục bước đến gần cô, giọng nói khàn khàn , có chút ghê sợ
-“Anh…sao ..lại.. t..tôi..”
Tô Giản An hốt hoảng chùn bước về sau. Nhưng cô càng lùi anh lại càng tiến lên. Đến khi cô vấp ngã xuống giường
-“Áaa”
-“Tô Giản Đường, gả vào Lục gia chắc cô vui lắm nhỉ, còn chưa thay cả váy cưới, chẳng lẽ lại muốn tôi thay dùm ?”
Lục Tư Thần lại một lần nữa đè lên cô , nhếch môi khinh bỉ . Hai tay bắt đầu luồn sau lưng cô , tháo dần dây váy .
-“Á, anh …anh tính làm gì , mau buông tôi ra , buông…ưm”
Tỉnh táo lại, Tô Giản An thấy tay anh đã luồn xuống dưới lưng mình từ lúc nào. Dây buộc và khoá váy cũng được tháo ra hết, anh đã chạm vào lưng cô .
Cô giãy giụa , la lên nhưng đã bị anh bịt miệng bằng nụ hôn .
Một tay anh giữ lấy cổ cô, tay còn lại kéo chiếc váy tuột dần xuống .
-“Tô Giản Đường, cô đừng ra vẻ thanh cao , làm như mình còn trong trắng. Tôi nói cô biết, loại phụ nữ như cô, bao lão già đã chạm tới, được Lục Tư Thần tôi đây mua về là phúc cho cô lắm rồi. Dơ bẩn !”
Lục Tư Thần cắn một cái vào môi cô đến rỉ máu rồi buông ra , khinh bỉ nói
Tô Giản An biết Lục Tư Thần đã về, cô hốt hoảng, sợ hãi cố gắng đẩy anh ra nhưng không thể
-“Xin anh…tha cho tôi…đừng làm vậy, xin anh…”
Lục Tư Thần lại chẳng hề quan tâm. Anh lại tiếp tục hôn lên cổ cô , cắn mạnh tạo từng dấu vết hiện rõ . Tay anh thì chạm tới eo cô , mân mê khiến cô sợ hãi đến ngất .
-“Ha, loại phụ nữ ghê tởm”
Thấy cô đã ngất đi, anh cũng buông ra , nằm sang bên cạnh rồi chìm vào giấc ngủ ..
Sáng hôm sau
-“Ưmm”
Bị những tia nắng sớm làm cho tỉnh giấc, Tô Giản An từ từ ngồi dậy, mang trên mình chiếc váy cưới xộc xệch vào phòng tắm .
Cô thay một chiếc váy trắng đơn giản, chỉnh chu lại rồi bước ra ngoài .
Vừa mở cửa bước ra cô đã thấy Lục Tư Thần ngồi trên so pha , ánh mắt sắc lạnh nhìn cô
-“Lục…Lục Tư Thần.. anh tỉnh rồi à ?”
Cô bắt đầu lo lắng, liệu anh có biết mình là ai không nhỉ
-“Cô là ai ? Không phải Tô Giản Đường !”
Nỗi lo lắng của cô cuối cùng đã thành sự thật ..
Anh nhíu cặp lông mày. Nếu anh nhớ không nhầm, Tô Giản Đường gương mặt có chút sắc xảo, cô gái này thì không , khác hoàn toàn
-“Tôi …tôi là..”
-“Nói! “
Lục Tư Thần đập mạnh ly nước xuống bàn đến vỡ, tức giận nói
-“Aa…Tô Giản An em gái …”
Tô Giản An hốt hoảng , cô la lên một tiếng, hai tay bịt lấy tai lại, miệng nói lấp bấp
Lục Tư Thần anh trước giờ chưa từng bị ai lừa gạt, mà không có ai dám lừa gạt anh . Không ngờ Tô Gia lại dám làm vậy , tội này thực sự không thể để yên !
-“Đi xuống nhà !”
Anh đứng dậy, người vẫn đầy sát khí,ra khỏi phòng .
Tô Giản An ngã khuỵu xuống đất, người run run . Bây giờ mà xuống nhà , bà sẽ biết cô là Tô Giản Đường giả. Nhưng giờ không còn cách nào khác, thôi thì cứ xuống vậy . Chuyện gì đến rồi sẽ đến thôi…
Dưới phòng khách
-“Bà nội!”
-“Thế nào, con bé có ngủ được không? Hay không quen ?”
Bà Lục vẫn chưa biết chuyện, vẫn hỏi thăm cô bình thường
Bỗng Tô Giản An bước tới , quỳ xuống trước bà .
-“Bà , con…con xin lỗi…”
-“Giản Đường?”
Bà không hiểu chuyện gì xảy ra, vẫn dang tay đỡ Tô Giản An đứng dậy
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!