Chiều đã trở tối , cô đành trở về căn biệt thự đó
Về tới , cô bước vào nhà , căn nhà rộng lớn mà lại tối om không lấy một bóng người . Bà Lục cũng đã trở về nhà riêng..
Đang tìm công tắc đèn , bỗng một bàn tay từ đằng sau chạm lên vai cô
-“Ai?”
Tô Giản An giật mình quay người
-“Thiếu phu nhân , cô về rồi sao?”
Thì ra là một người làm trong nhà, làm cô hết hồn
-“Sao trong nhà tối vậy? Có chuyện gì sao?”
-“À không, công tắc điện vừa chập nên mất điện, đã có người bật lại rồi ạ”
-“Tôi biết rồi. À mà…Lục Tư Thần đâu?”
Tô Giản An không nhìn thấy bóng dáng anh , nghĩ là anh đã đi ra ngoài nên lòng có nhẹ nhõm hơn chút. Và để chắc hơn thì cô đã hỏi
-“Dạ , thiếu gia đi ra ngoài rồi ạ , thiếu phu nhân cứ đi nghỉ trước ..”
-“Được, tôi biết rồi”
Nói rồi cô vui sướng đi lên lầu, tắm rửa rồi ngồi đọc sách
Tại khách sạn …
-“Tư Thần, đêm nay anh ở lại với em chứ?”
Dina mặc bộ đồ ngủ gợi cảm, nội y bên trong như thoắt ẩn thoắt hiện ,tay thì đưa lên xoa xoa cơ bụng Lục Tư Thần, quyến rũ.
-“Ừm”
Lục Tư Thần lại cảm thấy có chút không thích, anh lảng tránh ra chỗ khác ,nhưng vẫn đồng ý ở lại .
Dina khó chịu, lại thêm khó hiểu. Trước kia anh hết lòng hết dạ vì cô, đâu có bơ đi như thế này. Cô lại bắt đầu suy nghĩ đến Tô Giản An , xem như một cái gai trong mắt
….
Nửa đêm đang chìm vào giấc ngủ , Tô Giản An thấy bụng mình có chút khó chịu
Cô mở mắt, ngồi dậy . Hazzz, là đói rồi . Cũng đúng thôi, cả ngày nay cô cũng có ăn được bao nhiêu ? Thế là cô chạy nhanh xuống bếp , tìm đại một gói mì tôm , úp lên ăn .
Mùi mì tôm bay khắp nhà , thơm lừng . Nửa đêm mà ăn vậy, thật sự quá là đã
Lục Tư Thần mở cửa bước vào, anh đã bỏ Dina ở lại mà về đây. - Mùi gì nồng vậy?
Anh ngửi thấy mùi mì tôm, khó chịu nhăn mặt
Vốn dĩ Giản An đang ngồi trong phòng ăn , cũng không để ý là anh đã về .
-“Cô ăn mì?”
-“Hả…khụ..khụ”
Tô Giản An nghe thấy lời nói giật bắn mình đến sặc cả nước mì .
-“Tôi…tôi..Xin lỗi, tại tôi hơi đói”
Lục Tư Thần tiến lại gần, cầm lấy tô mì của Giản An đổ vào sọt rác .
-“Sao anh lại đổ mì của tôi?”
Cô cau có. Tô mì ngon như vậy… quả thật là lãng phí
-“Đây là Lục Gia, không phải Tô gia nhà cô. Đúng là con người ghê tởm nên bát mì cũng bốc mùi thật ghê tởm. Từ giờ đừng bày ra những thứ này, ảnh hưởng đến tôi!”
Anh lạnh lùng xỉa xói, khinh bỉ cô rồi quay người rời đi.
Tô Giản An ấm ức , tức giận mà không làm gì được , cô lại tủi thân
Sau khi dọn dẹp , cô đi lên lầu
Đứng trước cửa phòng mà lại không dám mở cửa
-Liệu anh cho cô vào không nhỉ?
-Liệu anh có đuổi cô không nhỉ?
-Bây giờ cô sẽ ngủ ở đâu?
Suy nghĩ luẩn quẩn mãi, thôi thì cứ vào vậy
Tô Giản An mở của ra, thấy đèn ngủ đã bật, người đàn ông đã nằm trên nửa chiếc giường ấy mà say giấc
*phù
Cô thở phào một cái . Chân lon ton bước từng bước nhẹ tới giường, nhẹ nhàng nằm xuống , nhẹ nhàng lấy chăn
-“Ai cho cô nằm đây?”
Lục Tư Thần tưởng như đã ngủ mà tự dưng nói làm cô giật mình
-“Tôi…tôi…giờ tôi là vợ anh , không ngủ đây thì ngủ đâu?”
Cô lấy hết can đảm để hỏi lại anh câu này
Nghe vậy, Lục Tư Thần cười độc
-“Vợ? Kẻ thay thế như cô mà đòi làm Lục Phu nhân? Đúng là con cháu Tô gia, vì tiền mà mất liêm sỉ!”
-“Anh…đừng có mà quá đáng!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!