Đã một tháng kể từ khi Tô Giản An trở thành Lục Thiếu phu nhân . Nhưng cái mác này lại chẳng hề sung sướng gì như mọi người nghĩ . Cả ngày cô chỉ quay quẩn trong nhà, dọn dẹp , nấu nướng cùng mọi người cho bớt chán , còn không bước chân ra khỏi cổng . Vả lại , anh và cô cũng coi như là cạch mặt vậy. Chỉ sáng cùng ăn sáng, tối lại cùng ăn bữa tối chứ chẳng ai thèm nói một câu .
-“Bác ơi, cứ thế này cháu chết mất “
Giản An ngồi lăn mình lười biếng trên sopha , than thở với bác quản gia
-“Con muốn đi đâu thư giãn không , ta cùng con đi , như công viên hay đi mua sắm chẳng hạn “
Bác quản gia thở dài với cô nhóc này
-“Aza, bác trông vậy mà suy nghĩ còn trẻ lắm nhaa “
Cô đùa cợt với bác quản gia . Đâu lại một người quản gia mẫu mực , hiền hậu, ngày ngày chỉ biết đến công việc mà lại nghĩ đến việc ra công viên chơi , đi shopping cơ chứ
-“Hâh, tất nhiên rồi . Đấy là cháu không biết, trước còn trẻ ta rất biết theo xu hướng đó nha “
Hai bác cháu lại ngồi tán chuyện , không phải đi đâu xa nữa cho mệt người . Đến bữa trưa thì chuẩn bị ăn thôi
Giản An đang ăn thì tiếng còi xe bên ngoài làm cô giật mình sặc cả hột cơm
Lục Tư Thần bước vào nhà
Giản An thấy vậy nghĩ bụng
“Cái quái gì thế? Nay lại vác thân về nhà ăn trưa hả?”
-“Chuẩn bị đi , tối nay cùng tôi đến yến tiệc “
Anh không nhìn vào mặt cô mà mắt dán vào tập tài liệu trên tay . Miệng cứ nói chân bước thẳng lên lầu
-“Tiệc?”
Cô dừng việc ăn của mình lại , đi thẳng lên phòng của anh hỏi cho rõ
Cô mở cửa phòng anh ra thì không thấy người đâu , thấy phòng tắm đang bật đèn thì nghĩ anh vào đó rửa tay rửa mặt .
Thế là cô ngồi ghế đợi anh ra
-“Tên này làm gì mà lề mề thế? Rửa tay rửa mặt cũng làm gì đến nỗi lâu thế. Chẳng nhẽ lại ngủ quên trong đấy luôn à :))”
Suy nghĩ táo bạo của cô đã khiến cô đứng dậy bước đến cửa phòng tắm
Cô đưa tay gõ cửa thì đúng lúc anh mở cửa ra
-“Ư”
Cô ngã người vào ngực anh .
Thân người trần , bên dưới chỉ quấn chiếc khăn. Từ đầu đến chân đều ướt át , từng giọt nước rơi lã chã từ cằm xuống cổ rồi đến ngực anh, chạm vào tay cô
Giản An đứng hình một lúc lâu, đến khi Lục Tư Thần nói cô mới giật mình tránh ra
-“Sờ đủ chưa?”
“Aaa. Xin lỗi, tôi…tôi không phải biến thái …tại tại tôi sợ anh ngủ quên trong đó!”
Cô giật bắn mình quay mặt 180 độ ra sau .
Hả? Cái lí do gì đây? Ngủ quên vào giờ này ? Cô bị sao vậy ?
Tô Giản An tính chuồn đi thì bị anh kéo lại .
Anh bế ngang cô lên đặt mạnh xuống giường . Một tay chống xuống như giữ cô nằm yên
-“Lên có chuyện gì?”
Tim cô đập thình thịch từng nhịp nhanh , mặt có chút gượng gạo .
-“Tôi…tôi hỏi anh…tiệc gì ?”
-“Cô chắc là chỉ muốn hỏi chuyện đó thôi chứ?”
Anh vẫn cố tình trêu ghẹo cô chút
-“Không không….à …đúng…ừm..chỉ hỏi vậy”
Cô ấp a ấp úng không biết mình đang nói gì nữa . Lấy hai tay che đi bản mặt xấu hổ của mình
Lục Tư Thần thấy cô ngượng vậy cũng nhếch môi cười thầm . Dần đứng dậy cho cô đi .
-“Tôi đã kêu người tới chuẩn bị cho cô rồi, tối nay 7h tôi sẽ cùng cô đến tiệc, chủ bữa tiệc là ông Maste và phu nhân của ông ấy ở bên Mĩ về . Hôm nay sẽ kí hợp đồng với họ, liệu mà biểu hiện cho tốt . “
-“Tôi biết rồi”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!