-“cốc”
-“An An à, có chuyện gì không , ta không chợp mắt được nên lên xem cậu chủ sao rồi”
-“ưm.. dạ bác”
Bác quản gia đột ngột gõ cửa khiến cô giật mình mà tỉnh táo lại . Trời ơi mình đang làm gì thế này ?
Giản An lấy tay đẩy anh ra , rồi lại đưa tay vỗ vỗ vào mặt cho tỉnh táo lại rồi chạy ra mở cửa
Lục Tư Thần đứng đó, đưa tay quệt nhẹ lên môi , hương vị ngọt ngào từ trong miệng cô khiến anh bỗng dưng muốn ăn thịt luôn rồi
-“Giản An, sao mặt cháu đỏ thế? Có chuyện gì sao?”
-“Dạ không ạ. Cháu thấy hơi nóng , cháu ..cháu.. đi về phòng trước “
Cô nói ngượng ngùng rồi nói tránh chạy đi .
Lục Tư Thần nằm lại xuống giường , nhướn mày nhìn bóng cô chạy đi , trong lòng lại có chút không nỡ .
Bác quản gia thì đứng đó đờ đẫn , vẫn không hiểu được là hai người này bị làm sao nữa . Nhưng trong đầu bà đã suy tính được một chuyện , có thể là đang tiến triển….
Bên này , Tô Giản An chạy vào phòng của mình rồi đóng nhanh cửa lại , giống như đang giấu diếm, không muốn cho ai biết khuôn mặt xấu hổ này của mình .
Nghĩ lại vừa rồi hôn anh , sao lại như vậy nhỉ? Cô tự nghĩ trong đầu
Tim cô thì đập thình thịch liên hoàn như chưa bắt được nhịp
“Aaaaaa”
Khó chịu quá , cô càng nghĩ càng thấy xấu hổ . Đành la lên một tiếng rồi chùm chăn kín mít …
*
*
Sáng sớm hôm sau .
Đêm qua cô lăn lội trằn trọc mãi mới ngủ nổi nên hôm nay dậy trễ hơn với mọi ngày , không vào bếp cùng mọi người chuẩn bị bữa sáng
Cô vừa bước xuống cầu thang vừa đưa tay che miệng ngáp ngắn ngáp dài
-“Cháu dậy rồi sao? Mau ra ăn sáng đi”
Tiếng bác quản gia từ bên trong nhà bếp vọng ra
-“Dạ bác “
Cô nhắm mắt hờ hờ đi tới bàn ăn , kéo ghế ra ngồi xuống mà không thèm để ý tới anh đang ngồi ăn sáng trước mặt mình luôn .
-“Buồn ngủ lắm hả?”
-“A..hả? À ..không không..”
*phù
Nói gì bất chợt vậy? Làm hết hồn
Anh nói có một câu đấy mà cô tỉnh cả ngủ luôn rồi
Lục Tư Thần ngồi đối diện nhìn khuôn mặt này của cô lại có chút dễ thương , anh liền lấy tờ báo đang đọc che đi mặt mình mà cười cười
-“hửm? Anh bị sao thế?”
Cô tò mò khó hiểu đứng dậy vươn người tới phía anh hỏi
-“Ừm..hừm.. không có , mau ăn đi”
Anh lấy lại ngay dáng vẻ nghiêm túc ban đầu mà nói ..
-“Ừm”
Cô cũng ngồi lại xuống ghế, ừm nhẹ một cái rồi ăn uống bình thường
Nhưng mà , cô không cảm thấy gì sao ?
Là … cô đã quên chuyện hôm qua , hai người mới hôn nhau….
Quên làm sao được đây, nãy giờ cô cố gắng thả lỏng bản thân nhất có thể, cố tình nói chuyện bình thường với anh , coi như không có chuyện gì xảy ra thôi chứ thật ra cô nhìn mặt anh ngại muốn chết đây
Sau khi ăn uống xong , Lục Tư Thần đứng dậy chuẩn bị đi tới công ty , trước khi đi lại nói với Tô Giản An một câu
-“Hôm nay được phép đi chơi thoải mái”
-“Hả? Tôi sao.. oaaooaia , tôi biết rồi , cảm ơn nhaaa moaaa”
Cô nghe được đi chơi bỏ cả ăn mà đứng dậy nhảy nhót , không quên cảm ơn anh mà còn hôn gió một cái
Lục Tư Thần thấy thế bỗng dưng lại đỏ cả mặt , ngượng mà xoay người dời đi
Một lúc sau , Tô Giản An cũng lên lầu thay đồ rồi đi ra ngoài
Vốn dĩ hôm nay muốn rủ Mỹ Mỹ đi cùng mà cô lại bận đi xem mắt mất rồi , thế là Tô Giản An lại đành đi chơi một mình
Trước tiên thì cô đi cà phê , ngắm cảnh một chút , rồi đi lượn vòng quay khu mua sắm
Cô đi ngang qua một cửa hàng đồ nam , thấy một chiếc áo sơ mi khá đẹp mắt , bỗng dưng cô lại nhớ đến anh .
-“Lục Tư Thần không biết có mặc vừa cái áo này không nhỉ ?”
Cô tự hỏi
-“Giản An?”
Giọng nữ từ đâu cất lên gọi cô
Tô Giản An quay trái quay phải xem ai vậy
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!