Ngồi trên xe một lúc thì cô cũng về tới biệt thự Lục gia..
-“Giản An cháu đi đâu mà giờ mới về? Mau vào trong đi, bà Lục và thiếu gia đang chờ cháu vào dùng bữa”
Bác quản gia thấy thân hình nhỏ bé thấp thoáng đang đi vào liền chạy ra gọi
-“Bà nội? Cháu…cháu vào ngay”
Cô nghe vậy liền chạy nhanh vào trong , trong đầu lại nghĩ không biết tí nữa có bị ăn đòn không đâyyy
-“B..bà..cháu chào bà..cháu có chút việc nên về hơi trễ”
-“Không sao không sao, mau qua đây ngồi ăn với ta”
Cô cười ngượng với bà, quay sang ngồi đối diện Lục Tư Thần vẫn để cái bộ mặt lạnh như băng. Cô cũng chẳng quan tâm , quay sang trò chuyện cùng bà
-“Bà, bà đợi cháu lâu không ạ? Cháu xin lỗi vì không biết bà tới.”
-“Không sao mà, nào..ta gắp cho cháu miếng bò này..”
-“Cháu xin..hì hì…”
Cô mỉm cười lộ ra hai má lúm đồng tiền rất dễ thươngg
-“Mà hai đứa, bao giờ mới cho ta chắt bồng đây? Ta già rồi, không sống được lâu nữa , ta không đợi được đâu …..hazz..”
*khụ khụ
-“B..bà..cháu..”
Bà Lục bỗng nhiên nhắc đến vấn đề này bỗng làm cho hai người đang ăn uống cũng phát sặc .
Nói qua cũng phải nói lại, anh và cô cưới nhau cũng một thời gian khá lâu rồi, mà với việc quan hệ thì mới được một lần duy nhất là hôm đó , còn lại thì….
-“Bà, bọn cháu còn trẻ, nên bình tĩnh..”
Tô Giản An định lên tiếng đã bị Lục Tư Thần chặn họng lại , cô nghe vậy bỗng cảm thấy có sự hụt hẫng trong lòng …
Hình như, anh không muốn có con với cô thì phải…..
-“Ừmmm..bà à, bà cứ ăn đi ạ, ch..cháu ăn no rồi, cháu vào trong gọt hoa quả””
Cô tìm ý lảng tránh rồi chạy vào trong nhà bếp
*********
Sau khi đã ăn uống xong xuôi, Lục Tư Thần thì lên thư phòng làm việc, còn lại Tô Giản An và bà ngồi nói chuyện dưới phòng khách .
-“Bà, giờ cũng muộn rồi, hay bà ở lại đây đi chứ giờ bà về cháu cũng không yên tâm …”
-“Được rồi..ta nhớ trên đó còn một phòng , chút ta sẽ ở phòng đó”
Bà Lục cười nói
-“Dạ….hả..??”
Tô Giản An vẫn cười đáp lại cho đến khi cô định hình lại, căn phòng đó….đó là căn phòng cô ở.. nhỡ bà mà biết sẽ không hay.. cô liền chạy một mạch lên trên lầu
-“Bà..cháu lên có chút chuyện..”
-“Ơ con bé này..cháu làm gì mà vội thế..từ từ té..”
Bà Lục ngồi bên dưới vẫn không biết cô gặp phải chuyện gì mà hối hả như vậy ..
Tô Giản An chạy lên dọn hết quần áo , đồ đạc vào một chiếc vali rồi nhét xuống gầm giường rồi thở phào.
Cô tính quay sang thì thấy bà đang đứng ở cửa phòng liền giật thót, tim như muốn nhảy ra ngoài
-“B..bà..cháu..”
-“Cháu làm gì thế?”
-“Dạ..à..ch..cháu thu dọn chút đồ. Thỉnh thoảng cháu hay vô đây vẽ vời làm mấy thứ linh tinh nên hơi bừa bộn, cháu sợ bà chê …hì”
Cô lấm bấp trả lời, nói dối mà không chớp nổi mắt …
-“Con bé này, thôi được rồi, cháu đi về phòng đi, ta hơi mệt nên nghỉ trước”
-“Dạ bà, bà ngủ ngon nhaa”
Cô thở phào nhẹ nhõm ra ngoài đóng cửa . Nhưng chỉ một giây sau cô lại phải đối đầu với thử thách mới
Bây giờ phải vào trong đó như thế nào? Liệu Lục Tư Thần sẽ phản ứng thế nào…?? Liệu…..
Hazz, thôi thì cứ vào trước đã rồi tính sau
Cô mở nhẹ cánh cửa phòng, rón rén bước từng bước vào nhưng lại không thấy người đâu, có thể anh đang làm việc trong thư phòng rồi..
Tô Giản An quyết định ngồi đó, chờ anh vào .. Nhỡ đâu cô đang ngủ, anh đi vào thấy cô đang nằm đó , không thích liền ném cô qua cửa sổ rồi sao….ngã xuống dưới sẽ rất đau đó..
Cô gật đầu một cái rồi ngồi trên giường chờ anh
Khoảng chừng 11 giờ Lục Tư Thần xong việc, anh mệt mỏi bước vào phòng thì thấy cô đang ngồi chống tay lên giường, đầu thì cứ gật gù không ngừng
-“Ừm hừm..”
-“Ưm..anh…anh xong việc rồi hả?”
-“À thì..bà..nội hôm nay ngủ lại đây nên đã ngủ bên phòng tôi…nên ..tối nay tôi…ngủ..ở đây..đúng chứ?”
Cô bừng tỉnh lấp bấp nói mà không biết mình đang nói những gì nữa.
-“Cần ngủ thì ngủ thôi .”
Lục Tư Thần vẫn vẻ mặt lạnh ấy , nói một câu rồi tiến tới giường .
Hai người nằm trên chiếc giường không quá là rộng lớn nhưng khoảng cách lại như với mãi không tới..
Nằm trên giường, không ai mở miệng bắt chuyện, cả hai đều xoay lưng lại vào nhau ..
Một lúc sau, cảm thấy hơi thở đều đều, dường như cả hai đã chìm vào giấc ngủ …
Gần hai giờ đêm , Tô Giản An và Luc Tư Thần vẫn đang nằm ngủ .. Vì cả hai đều đang giận dỗi và có chút ngượng ngùng nên Tô Giản An không dám nằm gần anh . Cô nằm sát ra mép giường , nép mình lại , tưởng chừng như muốn rơi xuống đất
*xoang
-“Á….đ..đau”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!