Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Phu Nhân, Em Đừng Hòng Chạy - Lục Tư Thần - Tô Giản An

Tô Giản An trở về khách sạn với tâm trạng ủ rũ, khó tả . Vào trong phòng, cô đóng sập cửa lại rồi ngã mình xuống giường . Trong đầu cô bây giờ hiện lên vô số câu hỏi chưa có lời giải đáp

-Bây giờ mình phải làm gì đây?

-Thật sự mẹ mình là người như thế nào? Ba mình là ai?

-Bây giờ phải tìm họ bằng cách nào đây?

-Liệu họ còn sống hay đã…..

Quá mệt mỏi, cô đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào không hay

Màn đêm buông xuống, tại Biệt Thự Lục Gia

-“Các người làm ăn như thế hả? Tại sao có một cô gái mà cũng tìm không ra? “

Lục Tư Thần tay cầm chai rượu, tay cầm thuốc ra , quần áo xộc xệch, tức giận cáu gắt vào mặt mấy tên thuộc hạ

-“Cậu chủ , chúng tôi đã cố gắng hết sức”

-“Các người mà không tìm thấy cô ấy, tôi giết không trừ một ai. Mau đi tìm, nên nhớ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác “

Lục Tư Thần gân xanh nổi đầu trán, anh thật sự rất tức giận. Tại sao cô rời đi mà không nói lý do? Tại sao lại phải giấu diếm đến khi trở về? Tại sao…..

-“Cậu hãm ít thôi”

Ôn Cố Bạch chán nản đi vào , nhìn Lục Tư Thần mà chửi

-“Cậu đến đây làm gì?”

-“Đến để ném chai rượu đó đi chứ làm gì”

*choang

Nói rồi, Ôn Cố Bạch chẳng ngần ngại lấy chai rượu từ tay Lục Tư Thần mà ném đi, tiếng vỡ vang lên chói tai . Nhìn ngầu vậy chứ, thật ra anh đã lấy hết cả can đảm rồi

-“Cậu chán sống à?”

Lục Tư Thần tức giận cau mày hỏi

-“….”

-“Lục Tư Thần? An An? Lục Tư Thần anh mau ra đây? Giản An đâu rồi?…”

Mỹ Mỹ thấy dòng tin nhắn lạ của Tô Giản An chỉ ghi hai chữ “mình đi….” Rồi ngắt. Cô thấy lạ liền xông vào Lục Gia tìm bạn

-“Mỹ Mỹ? Là Mỹ Mỹ. Ôi Mỹ Mỹ , em đến đây làm gì vậy”

Ôn Cố Bạch nghe thấy giọng Mỹ Mỹ mắt liền sáng rực, xoay người lao tới muốn ôm cô

-“Azzzz cút ra cái tên thần kinh “

-“Á..đ..đ..a..u…quá..đ..i..”

Mỹ Mỹ như trút hết cơn giận của mình vào cái đá đúng nơi hạ bộ của Ôn Cố Bạch, xem ra chim hoạ mi ngừng hót rồi…

-“Đau gì mà đau. Lục Tư Thần, bạn tôi đâu?”

-“…”

-“Lục Tư Thần, tôi hỏi Giản An đâu?”

-“….”

Hỏi như vậy mà anh cứ như giả câm giả điếc khiến Mỹ Mỹ như phát điên

-“Anh làm gì cậu ấy rồi?”

-“…”

-“Aidaa..cô ấy rời đi rồi, em đừng hỏi cậu ta nữa, cậu ta bị điếc đấy”

Ôn Cố Bạch ôm cậu nhỏ của mình đau đớn đứng dậy nói

-“Rời đi? Là đi đâu?”

-“Tôi cũng không biết . Nhưng mà…em làm thế này , chịu trách nhiệm với anh đi…h..”

Ôn Cố Bạch vẻ mặt đáng thương nhìn Mỹ Mỹ

*chát

-“Trách nhiệm này thì trách nhiệm”

Cô chẳng ngại gì giáng cho anh một cái tát tỉnh ngộ rồi lập tức rời đi

-“Mỹ Mỹ, sao em lỡ làm vậy với tôi…ây..”

Ôn Cố Bạch lại một tay ôm mặt ngồi khóc

-“Muốn khóc thì biến chỗ khác mà khóc đi, đau đầu quá”

Nãy giờ Lục Tư Thần mới chịu lên tiếng, anh chán ghét nói

-“Hazz, biết rồi!”

Nói rồi, Ôn Cố Bạch cũng lập tức rời đi, mặc kệ anh vậy

…..

Sáng hôm sau, tại thành phố C

Tô Giản An và Mạc Chính Nguy cùng nhau đi ăn sáng tại một nhà hàng

-“Giản An,em tính giờ thế nào?”

-“Em không tìm nữa, em sẽ không kiếm ba mẹ em nữa”

Cô nói mà hai hàng nước mắt chảy xuống

-“Em xin lỗi, em vào nhà vệ sinh một lát”

Nói rồi cô chạy nhanh vào nhà vệ sinh rửa mặt

Sau 5 phút, cô đi ra, trước khi về bàn ăn , cô đã va phải một ông bác khoảng chừng 55 60 tuổi đang đứng đọc sách gần đó

-“A..cháu xin lỗi, bác có sao không?”

-“Nhiên…”

-“….?”

Ông bác đột nhiên mở to mắt, há hốc miệng thốt lên từ Nhiên

-“Bác ơi?”

Tô Giản An thấy ông cứ đơ người ra liền lên tiếng gọi

-“À..à..không không sao..ta không sao”

-“Vậy..cháu xin phép đi trước ạ”

Nói rồi cô trở về bàn ăn của mình

Ông bác thì cũng rời đi, miệng lẩm bẩm

-“Giống quá…..”

….

Sau khi ăn xong , hai người Tô Giản An và Mạc Chính Nguy cùng nhau đi dạo để thư giãn đầu óc

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận