Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng Mộ Cẩm Vân

Chương 46: Là của tôi, thì ông phải trả lại bằng hết cho tôi

Lúc này, Mộ Tinh Anh cũng không cười nổi, sắc mặt của Mộ Đình Nam cũng không dễ coi.

Trước giờ Tống Lâm đều không quan tâm đến cảm nhận của người khác, ở thành phố Hà Nội, trước giờ đều là anh thích thế nào thì làm như thế ấy, người có thể khiến anh nhượng bộ chắc chắn là không nhiều.

Ấy vậy mà hôm nay, anh lại nói lời này với Mộ Cẩm Vân, đây thật sự là chuyện lần đầu tiên xảy ra.

Sau khi Mộ Đình Nam nhận được tin nhắn của Mộ Cẩm Vân, cả người vẫn luôn nơm nớp lo sợ, lúc này Tống Lâm lại nói như vậy, gương mặt của ông ta đã tái mét.

Nhưng ông ta vẫn cắn răng, ổn định lại tâm trạng, rồi cười nói với hai người họ: “Ngoài đây trời nóng, tổng giám đốc Lâm, Cẩm Vân, chúng ta vào trong rồi nói”.

Mộ Cẩm Vân cũng không ngờ tới, đột nhiên Tống Lâm lại tự mình dính dáng đến chuyện này, càng không ngờ tới anh ấy sẽ nói như thế với cô.

Kinh ngạc mất hai giây, cô mới nhìn vẻ mặt kỳ lạ của từng người đi trước, trong lòng có chút cảm giác trả thù khoan khoái.

Cô thu lại tâm tư, ngẩng đầu nhìn Tống Lâm nói: “Tổng giám đốc Lâm?” “Vào đi”.

Anh vừa lên tiếng, Mộ Đình Nam liền giống như thái giám của hoàng đế thời xưa, dẫn bọn họ vào.

Mộ Cẩm Vân cũng nhanh chóng theo sau, tay căn bản không dám động đậy, gương mặt giả vờ bình tĩnh, nhưng người đứng kế bên là Tống Lâm, cô tuyệt nhiên không có cách nào bình tính cho được.

Mộ Đình Nam dẫn hai người lên lâu hai, Lương Thu Trà rất nhanh đã đem trà nước lên.

Mộ Tinh Anh đứng đó một lúc rồi xoay người đi lên lầu ba.

“Cẩm Vân, đây là phòng tranh lúc đầu mẹ con giữ lại, lúc đó con còn nhỏ, phòng tranh này là ba thay con bảo quản, bây giờ con cũng lớn rồi, cũng hiểu chuyện rồi, bây giờ phòng tranh này ba giao lại cho con”.

Ông ta nói xong, lấy giấy tờ chuyển nhượng đưa cho cô: “Đây là thỏa thuận chuyển nhượng, ba đã ký tên rồi, phòng tranh này về sau chính là của con”.

Mộ Cẩm Vân còn chưa nói gì, ông đã chủ động trực tiếp đem phòng tranh trả lại cho cô.

Nhưng cô hoàn toàn không có chút tin tưởng nào đối với Mộ Đình Nam, Mộ Cẩm Vân vẫn không tin ông ta cho lắm, lấy giấy tờ thỏa luận xem kỹ mấy lần, xác nhận không có vấn đề gì, mới nhìn Tống Lâm: “Tổng giám đốc Lâm, không phải anh nói tối nay có tiệc sao?” Mộ Đình Nam vẫn không dám nói gì, lúc này ông ta nào dám nói gì.

Chỉ cần Mộ Cẩm Vân mở miệng nói một câu với Tống Lâm, là Tống Lâm có thể chi phối cả Sinh Nguyên chỉ bằng một câu nói.

Tống Lâm vẫn luôn im lặng nhìn cô, môi mỏng khẽ động: “Cô còn quên một vài thứ đó”.

Mộ Cẩm Vân cho là anh muốn nói gì, lại không ngờ đến anh mở miệng lại là nói cô còn quên gì đó.

Mộ Thời Cẩm ngẩng người, có chút không hiểu: “Tôi còn quên gì sao?” Câu này hỏi ra có hơi ngốc, nói xong Mộ Cẩm Vân liền cảm thấy hối hận.

Tống Lâm cúi đầu nhìn cô, lúc này, quản gia đột nhiên đi vào: “Ông chủ, bên ngoài có một vị khách, nói muốn tìm tổng giám đốc Lâm”.

Lúc bước vào hóa ra lại là Lý Minh Việt.

Mộ Cẩm Vân ngớ người, nhìn Lý Minh Việt đi vào, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Lý Minh Việt gật đầu với cô, sau đó xoay người về phía Tống Lâm đang ngồi trên sô pha: “Tổng giám đốc Lâm, đây là tư liệu anh cần”.

Tống Lâm vươn tay trực tiếp cầm lấy tư liệu mà Lý Minh Việt đưa qua, rồi chuyển đến trước mặt Mộ Đình Nam: “Tổng giám đốc Nam, còn nhớ cái này không?” Mộ Cẩm Vân hoàn toàn không biết Tống Lâm đang muốn làm gì, cô đã lấy lại phòng tranh rồi, không cần biết Tống Lâm sẽ làm gì với Mộ Đình Nam, cô đều không có bất kì ý kiến gì.

Mấy năm nay, Mộ Đình Nam trải qua cuộc sống quá yên ổn, Mộ Thời Cẩm bị ông đuổi ra nước ngoài, tất nhiên là ông ta có rất nhiều việc đều không thể nhớ.

Hôm nay đột nhiên bị Tống Lâm nhắc lại, ông ta vừa mở tài liệu ra, sắc mặt lập tức trở nên tái mét: “Tống, tổng giám đốc Lâm..” “Nếu đã muốn cắt đứt quan hệ ba con, có một số việc vẫn nên tính cho rõ ràng, cô nói có đúng không hả?” Anh không chỉ đích danh tên họ, nhưng ánh mắt đã dời lên người Mộ Cẩm Vân, Mộ Cẩm Vân lại phát ngốc, cũng không phủ nhận.

“Đây là chuyện hiển nhiên, chỉ là cho đến bây giờ tổng giám đốc Nam vẫn không chịu ký tên”.

Vốn dĩ cô định trực tiếp đi đến tòa án, Mộ Đình Nam không cần mặt mũi, cô cũng không cần phải cho ông ta mặt mũi.

Nhưng bây giờ Tống Lâm nhắc đến việc này, xem ra cho dù Mộ Đình Nam không tình nguyện thì ông ta cũng buộc phải kí tên vào.

“Cẩm Vân, ba… dù gì cũng là ba của conl” Sắc mặt của Mộ Đình Nam rất khó coi, nhưng vì Tống Lâm đang ở đây cản trở, lúc này ngay cả một lời nói nặng ông ta cũng không dám nói.

“Tổng giám đốc Mộ, ba mươi phần trăm số cổ phần của Sinh Nguyên thuộc về bà Tần, ban đầu bà Tần lập di chúc, ba mươi phần trăm số cổ phần này đều để lại cho Mộ Cẩm Vân, nếu hôm nay các người đã muốn đoạn tuyệt quan hệ ba con, vậy ba mươi phần trăm cổ phần này, có phải cũng nên giao ra không?” Anh nói không nhanh không chậm, bàn tay gõ từng nhịp từng nhịp lên đầu gối của mình, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào Mộ Đình Nam, ánh mắt lạnh lùng mang theo sức nặng ngàn cân.

Mộ Đình Nam chỉ cảm thấy da đầu tê dại, bàn tay đang cầm tập tài liệu run lên.

Nghe thấy lời của Tống Lâm, cả người Mộ Cẩm Vân run rẩy, những chuyện này, trước giờ cô đều không hề hay biết.

Năm đó, Tần Sanh Dung mất khi cô chỉ mới học tiểu học, cô nhóc nhỏ tuổi cái gì cũng không biết, còn phòng tranh của mẹ, cô cũng nghĩ là do kinh doanh không tốt nên mới đóng cửa, lại không ngờ rằng, nhiều năm như vậy, phòng tranh vẫn luôn nằm trong tay của Mộ Đình Nam.

Chuyện này cũng thôi vậy, Mộ Đình Nam còn năm lần bảy lượt lấy di sản của Tần Sanh Dung để hãm hại cô.

Cô không giỏi nhãn nhịn, với tay lấy cái ly trước mặt ném đi: “Mộ Đình Nam, những gì của tôi, ông phải trả lại bằng hết cho tôi!” Lúc nói câu này, cả người cô đã phát run, gương mặt đỏ bừng, điên cuồng hét lên.

Đầu cô tê dại vì tức giận, đầu óc trống rỗng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận