Kỳ thực, Lệ Mạc Tây đã có chuẩn bị từ sớm nên mới may mắn thoát khỏi cạm bẫy của cha con Hàn Thiên Nhã. May mắn trước hôm xảy ra tai nạn, Lệ Mạc Tây xem được một màn ảo thuật. Trong màn ảo thuật đó, nghệ nhân chui vào một chiếc hộp, chiếc hộp ấy bị đốt cháy, nhưng thần kỳ là người bên trong không hề chết, không sao cả.
Lệ Mạc Tây nhanh chóng bảo Nguyên Bảo tìm hiểu thông tin về nguyên lý. Đây cũng là lý do giúp hắn thoát chết. Nếu không phải hộp thiết kế trong xe không chứa được hai người, bằng không Giang Noãn Chanh và hắn cũng có thể cùng "chết". Tuy nhiên tình huống hiện tại không phải không tốt. Giang Noãn Chanh đứng ở ngoài sáng, Lệ Mạc Tây hành động trong tối, hai người hỗ trợ lẫn nhau.
Lệ Mạc Tây tính sẽ "đội mồ sống dậy" đúng tròn 100 ngày cho mọi người bất ngờ. Dẫu sao việc hắn chết có rất nhiều người được lợi ích. Lúc này, Hàn Chính Nhân càng giương giương tự đắc bao nhiêu thì sau đó, ông ta càng thảm hại bấy nhiêu. Thời gian ẩn mình, Lệ Mạc Tây thu thập được rất nhiều chứng cứ chứng minh tội lỗi của ông ta. Tất cả bằng chứng trong tay hắn, chỉ cần tuỳ tiện tung ra một cái là có thể khiến đối phương thân bại danh liệt.
Sau đêm hôm đó, Giang Noãn Chanh lựa chọn giữ kín chuyện Lệ Mạc Tây còn sống. Thời điểm hiện tại khá nguy hiểm, Hàn Chính Nhân đang dính chặt hai mắt vào mọi hành động của cô, chỉ cần bất cẩn, kế hoạch đang tốt đẹp sẽ xảy ra sai sót. Còn về phía Lệ Mạc Tây, khi nào nhớ vợ quá, hắn sẽ mượn danh nghĩa Nguyên Bảo xuất hiện bên cạnh Giang Noãn Chanh.
Giang Noãn Chanh đã phân biệt được, khi nào Nguyên Bảo gọi cô là "cô Giang" thì đó mới là Nguyên Bảo thật sự. Còn gọi là "thiếu phu nhân" thì chính là Lệ Mạc Tây. Đây cũng làm ám hiệu giữa cô và hắn.
[... ]
Bóng đêm phủ xuống, trời đã rất muộn, người phụ nữ ngồi dậy, cẩn thận bước xuống giường, sau đó thì quay đầu nhìn người đàn ông đang nằm ngủ. Ông ta vẫn ngủ rất say, không hề biết tới hành động của người phụ nữ.
Người phụ nữ với lấy điện thoại được đặt trên đầu giường, sau đó đi thẳng ra ngoài ban công. Trước khi gọi điện thoại, người phụ nữ còn thấp thỏm kiểm tra cẩn thận, bà chỉ sợ bất tri bất giác người đang ngủ trên giường sẽ chạy ra ngoài.
Cuộc gọi rất nhanh đã được kết nối. Ở đầu bên kia, người nhận máy là Giang Noãn Chanh. Bách Huệ nói: "Mọi thứ đã được chuẩn bị rồi, khi nào thì con bắt đầu?"
Ai nấy đều cho rằng Bách Huệ sống trong Hàn gia như một con rối. Hàn Chính Nhân nói một, bà không dám chống đối; nói hai thì càng phải thực hiện như vậy. Nhưng thực tế là như vậy sao? Bách Huệ xuất thân là một tiểu thư danh giá, rất coi trọng danh dự. Bao nhiêu năm sống trong Hàn gia, danh dự của Bách Huệ ngày một tiêu tan dần. Hỏi Bách Huệ có yêu Hàn Chính Nhân không? Bà có, nhưng so với yêu, bà hận ông hơn.
Trước kia, bà cho rằng chỉ cần được quay trở về Hàn gia, hai người sẽ sống hạnh phúc. Cho dù trước đó, Hàn Chính Nhân đã lợi dụng bà để lấy Giang thị, huỷ hoại cuộc sống của một người vô tội như Giang Kiến Thành, tình cảm của Bách Huệ không hề thay đổi. Nhưng trong những năm chung sống, Hàn Chính Nhân chưa từng coi bà là vợ, trong mắt ông, Bách Huệ vĩnh viễn là một công cụ để ông lợi dụng.
Bà không muốn sống như thế này. Chỉ có lật đổ Hàn Chính Nhân mới giúp Bách Huệ thoát khỏi xiềng xích hiện tại.
Giang Noãn Chanh nói với bà: "Chờ một chút nữa là có thể lật ván cờ rồi."
Im lặng một lúc, cô mới lên tiếng nói tiếp: "Dạo này, mẹ khoẻ chứ?"
Ngày Giang Noãn Chanh trở về nước, người cô gặp đầu tiên là Bách Huệ. Bà đã tới sân bay đón cô. Giang Noãn Chanh chưa từng trách, oán hận bà. Cô biết bà sống rất khổ sở, Hàn gia chưa từng là mái nhà của bà. Bách Huệ nói với cô bà thấy rất có lỗi, bà muốn cô giúp bà trả thù. Giang Noãn Chanh tất nhiên đồng ý ngay.
Bách Huệ nhìn về phía chân trời tối mịt, ánh mắt dần dần nhạt nhoà: "Mẹ vẫn khoẻ. Mẹ đang nghe nói đến chuyện của Lệ Mạc Tây rồi, con đừng quá đau lòng, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi."
Trong mắt tất cả mọi người, Lệ Mạc Tây là một người đã chết, Bách Huệ cũng nghĩ như vậy. Giang Noãn Chanh không giải thích nhiều với bà, chỉ cảm ơn bà đã quan tâm đến cô. Sau đó cuộc điện thoại của hai người đã kết thúc. Thân phận của Bách Huệ trong Hàn gia lúc này là gián điệp chứ không phải Hàn phu nhân.
[... ]
Chớp mắt đã tới thời hạn tuyên bố tổng giám đốc chính thức của Lệ thị. Nói đúng hơn thời gian ba tháng thử nghiệm Hàn Chính Nhân đã kết thúc, lúc này là thời điểm công bố kết quả. Ông ta có hoàn thành bài kiểm tra được đề ra hay không, hôm nay sẽ biết. Vừa hay, cuộc họp cổ đông của Lệ thị cũng là tròn 100 ngày mất của Lệ Mạc Tây.
Giang Noãn Chanh và Nguyên Bảo tới tham dự cuộc họp rất đúng giờ. Chín giờ cuộc họp bắt đầu. Hàn Chính Nhân rất phấn khởi, tâm trạng cực kỳ tốt. Đối với ông ta mà nói, hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại. Chỉ cần qua hôm nay, ông ta có thể sáp nhập Lệ thị với Hàn thị, trở thành người thống lĩnh toàn bộ thị trường.
Khi mọi người ngồi vào vị trí, Giang Noãn Chanh bỗng dưng đứng dậy: "Thời gian ba tháng qua, Hàn tổng vì Lệ thị mà bỏ ra rất nhiều công sức. Dù có thành công trụ lại vị trí này hay không, với danh nghĩ Lệ thiếu phu nhân, đại diện cho Lệ gia, tôi cũng nên có lời cảm ơn, đúng chứ?"
Giang Noãn Chanh rời khỏi vị trí. Cô lấy chiếc USP trong tay, cắm vào máy tính đang kết nối với màn hình máy chiếu. Nguyên Bảo giúp cô điều khiển thao tác, rất nhanh thứ xuất hiện trên màn hình đã không phải bảng báo kết quả Hàn Chính Nhân làm được trong ba tháng nay, thay vào đó là một đoạn video.
Giang Noãn Chanh đã từng gửi video cho Hàn Chính Nhân, nhưng đó là bản cut, còn bản đang phát là bản chính thức, full không che. Nội dung đầu tiên của video là Giang Kiến Thành đi vào phòng nghỉ XXX. Ngay sau đó ba - bốn phút, Hàn Chính Nhân bế Bách Huệ trong lòng, cũng đi vào phòng nghỉ XXX. Vài giây sau một mình Hàn Chính Nhân đi ra, Bách Huệ được để lại trong phòng.
Giang thị rơi vào tay Hàn Chính Nhân năm đó khiến thương trường dấy lên một hồi máu tanh. Bọn họ đều biết vì Giang Kiến Thành động vào người phụ nữ của Hàn Chính Nhân nên cái giá phải trả mới là Giang thị. Nhưng bọn họ không biết rằng mọi chuyện đều do Hàn Chính Nhân tự biên tự diễn.
"Hàn tổng, món quà này khiến ông hài lòng chứ?" Đoạn video kết thúc, Giang Noãn Chanh nhìn Hàn Chính Nhân, cố tình châm biếm.
Sắc mặt Hàn Chính Nhân rất xấu. Ông ta biết trong tay Giang Noãn Chanh có bằng chứng chứng minh mọi chuyện năm xưa ông ta đã làm. Tuy nhiên, Hàn Chính Nhân cho rằng nó không ảnh hưởng quá nhiều đến ông ta. Cho tới khi ông ta nhìn thấy sắc mặt của đám người kia, Hàn Chính Nhân có chút run sợ.
"Mọi chuyện năm xưa là Hàn Chính Nhân làm. Giang Kiến Thành bị gài bẫy!"
"Hàn Chính Nhân là một người đàn ông tham lam, nếu để quyền quản lý Lệ thị rơi vào tay ông ta, tập đoàn không phải hết thuốc chữa rồi sao?"
"Năm xưa ông ta đã sáp nhập Giang thị vào Hàn thị. Có phải ông ta đang tính sáp nhập Lệ thị vào Hàn thị không?"
"Không được, Lệ thị phải là một tập đoàn độc lập!"
Những tiếng bàn tán ngày một lớn dần. Giang Noãn Chanh đắc ý nhìn Hàn Chính Nhân.