Giang Noãn Chanh từ xa đã nghe thấy giọng nói của Hàn Thiên Nhã, trong lòng cô tràn đầy phức tạp. Tống Hân Lộ ở bên cạnh lại là một biểu cảm khác, cô ấy vô cùng vui vẻ, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn. Giang Noãn Chanh biết cô ấy chỉ cho rằng cơ hội thể hiện khả năng diễn xuất của cô ấy đã đến, hoàn toàn không dám nghĩ nhiều đến những chuyện khác. Nếu người Tống Hân Lộ phụ giúp đóng thế là một người khác, Giang Noãn Chanh sẽ không cần lo lắng vô ích.
Mà vừa hay lúc này, Hàn Thiên Nhã cũng quay đầu nhìn Giang Noãn Chanh. Bốn mắt đối nhau, Giang Noãn Chanh nhìn ra sự đắc ý trong ánh mắt của cô ta mà Hàn Thiên Nhã cũng nhanh chóng nhìn ra sự lo lắng trong ánh mắt của Giang Noãn Chanh. Quen biết Giang Noãn Chanh khá lâu, Hàn Thiên Nhã biết cô là một người mềm lòng, chút nữa tận mắt chứng kiến bản thân mình bị hành hạ, không biết Giang Noãn Chanh sẽ có phản ứng như thế nào?
Thẩm Dịch nghe Hàn Thiên Nhã nói thế, vốn dĩ muốn từ chối ngay. Hắn muốn những điều tốt đẹp nhất dành cho bộ phim chứ không phải là hiệu quả như thế này. Hàn Thiên Nhã thân là nữ chính, cảnh quay này chỉ là cảnh quay khởi đầu mà cô đã muốn dùng diễn viên đóng thế. Nếu để người ngoài biết chuyện này, chắc chắn đoàn làm phim sẽ không còn một chút thể diện. Hơn nữa cái Thẩm Dịch quan trọng là chất lượng.
“Thiên Nhã, cô xem cảnh quay này khá quan trọng. Nữ chính trong phim ban đầu ở phe yếu, luôn bị người khác bắt nạt. Mãi sau này được nam chính chú ý mới có cơ hội chuyển mình, vì thế tôi muốn khắc họa cảnh tượng này thật một chút. Đến khi nữ chính hóa phản diện, khán giả sẽ bị thu hút hơn!” Thẩm Dịch đã biểu hiện ý tứ của mình thông qua câu nói này. Dường như Hàn Thiên Nhã cũng đoán được Thẩm Dịch sẽ không đồng ý, cô cũng không nói gì cả, chỉ gật đầu biểu trạng mình sẽ cố gắng, nỗ lực cho cảnh quay đó.
Giang Noãn Chanh đứng phía xa nghe thấy Thẩm Dịch nói thế, trong lòng vô cùng biết ơn hắn. Có Thẩm Dịch ở trong đoàn làm phim, Hàn Thiên Nhã chắc chắn sẽ không dám làm liều. Rất nhanh, tất cả diễn viên xuất hiện trong cảnh quay đó đều tập trung vào vị trí, Thẩm Dịch quan sát một hồi, thấy tất cả đã ổn thỏa liền hô lên: “Action!”
Giang Noãn Chanh đã đọc quay kịch bản, nhìn cách bày trí nhân vật, cô liền đoán được Thẩm Dịch đang muốn quay cảnh nào. Cảnh này là một trong những phân cảnh nữ chính mới nhập cũ làm thị nữ và xảy ra tình trạng ma cũ bắt nạt ma mới. Nếu Giang Noãn Chanh nhớ không nhầm, cảnh này Hàn Thiên Nhã sẽ bị người ta đánh. Đây là tình tiết thúc đẩy nỗi hận trong lòng nữ chính, chẳng trách Thẩm Dịch lại không chịu để cô ta sử dụng diễn viên đóng thế. Nghĩ đến đây trong lòng Giang Noãn Chanh yên tâm hơn hẳn. Cô quay đầu nhìn sang Tống Hân Lộ đang ở bên cạnh, thấy cô ấy tập trung vào cảnh quay, khóe miệng khẽ cong lên. Thật may mắn là lần này Tống Hân Lộ không vướng vào cuộc tranh chấp của cô và Hàn Thiên Nhã.
Trong cảnh quay, Hàn Thiên Nhã bị mama đẩy ngã, ngay sau đó một nhân viên trong đoàn làm phim bỗng dưng hét thất thanh: “Không xong rồi! Không xong rồi! Hàn Thiên Nhã bị thương rồi! Chân phải cô ấy đang chảy rất nhiều máu!” Chỉ một câu nói mà khiến đoàn làm phim loạn cả lên. Thẩm Dịch cũng phải chạy đến xem Hàn Thiên Nhã như thế nào.
Ai cũng biết địa vị trong giới giải trí của Hàn Thiên Nhã rất cao, lại thêm có Lệ Mạc Tây chống lưng, không ai làm dám động đến cô. Thẩm Dịch nhìn vết thương trên chân Hàn Thiên Nhã, trong lòng cảm thấy có lỗi vô cùng. Ban nãy, Hàn Thiên Nhã rõ ràng đã nói với hắn là cô bị thương, nhưng vì muốn đạt được hiệu quả cao cho bộ phim, hắn vẫn cố chấp để Hàn Thiên Nhã diễn cảnh này. Rất nhanh, bác sĩ riêng của Hàn Thiên Nhã đã có mặt. Tin tức được nhanh chóng phong tỏa để tránh trường hợp đám chó săn ngửi hơi tới.
Sau khi được xử lý vết thương, trợ lý đỡ Hàn Thiên Nhã đến tìm Thẩm Dịch. Thẩm Dịch vốn định để bác sĩ kiểm tra cho cô xong sẽ chạy đến hỏi thăm Hàn Thiên Nhã, dẫu sao người có lỗi trong chuyện này cũng là hắn. Đang sắp xếp công việc với phó đạo diễn, mắt thấy Hàn Thiên Nhã tới, Thẩm Dịch liền vội dừng lại công việc, chạy đến đỡ cô.
Thẩm Dịch nói: “Thiên Nhã à, sao cô không nghỉ ngơi đi còn chạy đến đây là gì? Tại tôi không tốt, ngay từ đầu tôi nên đồng ý với cô sử dụng diễn viên đóng thế cho cảnh quay này thì vết thương trên chân cô sẽ không nặng thêm!”
Hàn Thiên Nhã thấy bộ dạng này của Thẩm Dịch, đã đạt được hiệu quả mà cô mong muốn, trong lòng vô cùng vui vẻ. Tuy nhiên sự vui vẻ này không thể biểu hiện ra ngoài mà phải dùng một biểu cảm khác thích hợp hơn. Hàn Thiên Nhã lăn lộn trong showbiz đã bao nhiêu năm nay, cô không tin cô không thể trị được Thẩm Dịch. Thẩm Dịch nổi tiếng khó tính như thế nào, không phải bây giờ cũng phải khuất phục dưới tay cô sao?
“Đạo diễn Thẩm, sao anh lại nói thế? Tất cả là lỗi tại tôi, nếu tôi cẩn thận hơn một chút thì đã không làm ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn làm phim. Anh xem cảnh tượng vừa rồi dọa mọi người sợ rồi! Đạo diễn Thẩm, xin lỗi, mọi trách nhiệm Thiên Nhã tôi đều nhận về mình!” Không hổ là diễn viên có thực lực, biểu cảm tội lỗi này của Hàn Thiên Nhã không có một chút giả trân.
Giang Noãn Chanh và Kiều Xảo đang thảo luận vai diễn đều không khỏi cảm thán. Giang Noãn Chanh có thể lường trước tình huống sắp xảy ra tiếp theo, cô đã quá coi thường Hàn Thiên Nhã. Chắc chắn Hàn Thiên Nhã biết được với tính cách cứng rắn của Thẩm Dịch sẽ không dễ dàng gì để cô ta sử dụng thế thân, thế nên mới bày ra cảnh tượng này.
Thẩm Dịch trả lời: “Thiên Nhã, cô cứ ngồi đây nghỉ ngơi đi! Cô không cần lo lắng gì cả, cảnh quay này tôi đã đồng ý để Tống Hân Lộ thay cô đóng rồi. Cô ấy cũng đã đồng ý!” Sau khi Hàn Thiên Nhã xảy ra chuyện, Thẩm Dịch đã liên hệ với Tống Hân Lộ ngay. Cảnh quay vốn dĩ có thể lùi lại sang ngày hôm khác nhưng tất cả diễn viên đều đã nhập tâm vào cảm xúc nhân vật, Thẩm Dịch không muốn làm loạn mọi thứ, vì thế lúc này cách tốt nhất chỉ có thể sử dụng đến thân thế.
Giang Noãn Chanh nghe nói Tống Hân Lộ đã đồng ý đóng vai diễn này không khỏi giật mình. Cô muốn tìm Tống Hân Lộ để nói chuyện nhưng lại bị Kiều Xảo ngăn lại. Kiều Xảo giữ lấy tay Giang Noãn Chanh, lắc đầu: “Noãn Chanh, cô phải xác định rằng một khi hai người chung một đoàn làm phim, tình huống này không thể tránh khỏi!”
Giang Noãn Chanh làm sao không biết điều này, nhưng cô không nỡ trơ mắt nhìn Tống Hân Lộ bị cuốn vào chuyện này!
Lần quay thứ hai đã được bắt đầu. Tống Hân Lộ kiểm soát cảm xúc rất tốt, rất nhanh đã hòa mình vào nhân vật. Giống như ban nãy, nữ chính sẽ bị mama đẩy xuống. Chỉ là lần này, diễn viên diễn vai mama ra tay hơi nặng, lực đẩy lớn khiến Tống Hân Lộ không khống chế được bản thân mà ngã sõng soài xuống mặt đất. Lúc Tống Hân Lộ còn chưa kịp hiểu chuyện, cô lại bị mama giáng xuống một bạt tai.
Tống Hân Lộ biết cảnh quay này mình sẽ bị đánh nhưng không nghĩ sẽ bị đánh thật. Má trái Tống Hân Lộ đau rát, cơ mặt cứng đờ. Giang Noãn Chanh thật sự cũng ngơ ra. Kiều Xảo hoàn toàn không nghĩ đến Hàn Thiên Nhã sẽ ra tay nặng như vậy.
Thẩm Dịch nói vào lớn vào trong loa: “Cut! Cut!”