Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

"Em còn dám uy hiếp anh? Đường, sao em lại cùng họ được với anh hay vậy nhỉ?! Thật là không biết xấu hổ!"

"Như nhau, như nhau thôi! Anh hãy cảm thấy may mắn vì không phải cùng một mẹ với em, bằng không em nhất định sẽ diệt anh! Lãng phí lương thực, lãng phí không khí, lãng phí tài nguyên! Hừ!"

Cô bé lắc đầu, cũng không thèm nhìn ông anh nhỏ của mình mà nói móc.

"Ai lãng phí tài nguyên?"

"Chắc chắn là không phải tứ thúc rồi!"

"Đường! Đừng có lấy tứ thúc ra làm chỗ dựa! Con gái cũng phải có phong thái và khí chất!

"Có ai nói con gái không cần mấy thứ này đâu!"

"Hai đứa nói xong chưa?"

Rốt cuộc cũng có người chịu không nổi mà lên tiếng chấm dứt trận cãi vã không hồi kết này lại rồi !

"Lão đại! Một màn náo nhiệt như thế sao anh không có phản ứng nào hết vậy?"

Cậu bé đang cãi nhau thì bị lão đại nhà mình ngắt lời, lập tức chất vấn người đang xuống xe.

Áo thun trắng phối với quần jean đơn giản, nhưng lại làm cho người nhìn cảm thấy đây mới là tuyệt phối! Cái loại khí chất trời sinh khó có thể che giấu được!

"Đường Tư Hoàn! Anh xem náo thiệt rất vui có đúng không?"

Không giống với cậu bé vừa rồi, cô bé trực tiếp gọi thẳng tên của lão đại nhà mình.

"Vui? Hai đứa một ngày trình diễn cái màn này mười tám lần, em cảm thấy anh còn cảm giác gì sao?"

Tiểu gia hỏa vừa xuống xe liếc cô nhóc một cái, lại chuyển sang nói với tài xế:

"Chú Lâm! Chú trở về đi, chút nữa bọn con sẽ nhờ ba báo cho chú tới đón bọn con!"

"Vâng! Tư thiếu gia!"

Tài xế nghe được người có địa vị lớn nhất trong đám thiếu gia tiểu thư của mình phát lệnh đại xá thì nhanh như chớp chạy trốn.

"Hai đứa cứ tiếp tục!"

Người được gọi là Tư thiếu gia nhún nhún vai, trực tiếp bước vào tòa nhà trước mặt.

Cô nhóc hừ lạnh một tiếng, đi theo Đường Tư Hoàn vào sảnh chính. Cô bé cũng không phải là đồ ngốc mà đứng ở ngoài đường tranh cãi trong cái thời tiết nóng nảy như thế này!

"Đường! Cái con nhóc này!"

Đường Khản tuy tức giận bất bình nhưng cũng đi theo cô nhóc vào tòa nhà.

Ba bóng dáng nho nhỏ vừa mới tiến vào đại sảnh, nhân viên lễ tân đã tinh mắt nhìn thấy ba vị tôn đại phật khó hầu hạ này. Cô nhân viên lê tân nọ dùng hai giây để câu lên nụ cười thương nghiệp.

"Tư thiếu gia! Tiểu thư! Khản thiếu gia!"

Ông trời ơi! Lại tới nữa? Không phải là mấy vị này đã đi nước ngoài nghỉ mát rồi hay sao? Mới có một tuần đã quay về rồi???

"Thiếu chút nữa! Khóe miệng lại nhếch thêm hai milimet nữa!"

Cô nhóc được gọi là Đường khoanh tay trước ngực nhìn nụ cười của nhân viên lễ tân trước mặt mình. Bắt bẻ chỉ ra chỗ sai cho nhân viên nọ.

"Vâng! Tiểu thư!"

Cô nhân viên lễ tân không dám chậm trễ, khóe miệng chầm chậm nhếch lên hai milimet nữa!

"Vai chưa thẳng! Mời cô thẳng vai ra phía trước thêm ba centimet nữa!"

"Vâng!"

Cô nhân viên lễ tân trong lòng khóc ròng, nhưng bên ngoài vẫn nở nụ cười thực hiện theo yêu cầu của các vị tổ tông trước mặt...

"Lần sau đừng dùng màu son này nữa! Màu này nhìn quá già! Không hợp với cô đâu!"

"Vâng!"

"Cô nói cô lễ tân xinh đẹp đằng kia đứng dựa vô tường hai phút đi!"

Đường Tư Hoàn trước khi rời khỏi đại sảnh đột nhiên xoay người lại cười nói với cô nhân viên lễ tân vừa rồi.

"A... Vâng!"

Cô nhân viên lễ tân kia vừa nghe được thì lập tức chạy về phía bức tường đứng thẳng.

"Thiếu gia, tiểu thư, xin mời đi hướng này!"

Cô nhân viên lễ tân cúi người làm ra một động tác mời cực kỳ tiêu chuẩn mời các vị tiểu tổ tông sống về phía thang máy.

"Nhấn thang máy, thang máy mở cửa, thang máy đóng cửa, khi xác định thang máy đã chầm chậm đi lên tầng thì cô nhân viên mới dám thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay thật là may mắn, mấy tiểu tổ tông này không bắt bẻ quá nhiều!!!

"Đường Tổng! Hôm nay 10 giờ anh có một cuộc họp quốc tế, 12 giờ trưa có một bữa tiệc của Chủ tịch Trương, 2 giờ chiều anh và Tam thiếu còn có một bữa tiệc khai trương phải tham gia, 4 giờ chiều có một hợp đồng gia hạn thêm năm nay với Giám đốc điều hành người Pháp - David, 7 giờ tối anh còn phải tham gia tiệc sinh nhật của Lâm lão tiên sinh nữa ạ!"

Cô thư ký bình tĩnh báo cáo với sếp lịch trình của ngày hôm nay.

Đường Mộ nhíu nhíu mi, bà nó, hôm nay sao lại nhiều việc thế này!!!

"Đã biết!"

Quăng tập tài liệu đã duyệt trong tay sang một bên, Đường Mộ trả lời xong cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục cầm lấy một tập tài liệu khác.

"Vâng!"

Thư ký đi theo vị Chủ tịch này hai năm, thư ký đã sớm nhìn thấu được tính tình của Đường Mộ. Điều tối kỵ nhất của hắn chính là: trong lúc hắn đang làm việc không cho phép ai được lải nhải quấy rầy bên cạnh!

"Lão tứ! Phần tử khủng bố tới! Cho anh trốn một chút!"

Cô thư ký vừa mới mở cửa đi ra chưa tới hai phút, Đường Ngạo mang theo bộ dáng giống như người ngoài hành tinh sắp bắt mình đi chạy vọt vào. Lưu loát đóng cửa, khóa lại...

Đường Mộ nghe tiếng động nhưng vẫn không ngẩng đầu lên: "Chỗ này của em trở thành chỗ lánh nạn từ khi nào thế?"

Đường Ngạo khóa cửa xong vỗ vỗ ngực, chậm rãi đi tới sofa ngồi xuống.

"Em cũng không phải không biết, mấy tiểu ma đầu nhà chúng ta chỉ sợ một mình em! Ba cái văn phòng của bọn anh tụi nó đều đã đi nát cả rồi! Chỉ có phòng của em bọn nó mới không dám vào thôi! Một... Hai... Ba..."

Đường Ngạo vừa bắt đầu đếm số, đằng sau cửa phòng đột nhiên bị gõ...

"Mở cửa! Mở cửa ra, lão tam! Trường hợp khẩn cấp! Nhanh lên! Mau ra mở cửa!"

Ngoài cửa phát ra âm thanh gấp gáp của Đường Bác và Đường Qua.

Đường Ngạo vừa nghe thấy tiếng của hai ông anh nhà mình thì nhanh chóng chạy ra mở cửa, cửa vừa mới hé mở, hai người liền lách người vào, Đường Ngạo lại nhanh tay khóa cửa lại.

"Lão tam! Em biết bọn nó tới mà không báo cho anh một tiếng?!"

Mông còn chưa dính vào sofa, Đường lão nhị đã bắt đầu mắng vốn.

"Em mới thấy bọn nó từ thang máy đi ra đã vội vàng chạy qua đây, thời gian đâu mà đi báo cho các anh?!"

Tuy bọn họ là anh em, nhưng mà thân ai nấy lo chứ!

Cửa vừa được khóa, Đường Qua và Đường Bác cùng nhau thở ra một hơi, tập văn kiện đang cầm trên tay cũng thuận thế vứt trên bàn, hai người nằm xoài ra trên sofa thở hổn hển.

"Các anh nếu đã thích chỗ của em như thế thì chúng ta bàn bạc một số việc, em trao lại cái ghế này cho các anh nhé!"

Thấy mấy ông anh nhà mình chạy vô như dân tị nạn, Đường Mộ đột nhiên nói một câu, nhưng vẫn chuyên chú phê duyệt tập văn kiện trong tay, hơn nữa còn không ảnh hưởng đến tốc độ phê duyệt của hắn.

"Em trao cái ghế này cho bọn anh làm cái gì? Có ích lợi gì sao? Bọn nó chỉ sợ em chứ không sợ cái phòng này có được không!?"

Đường Bác lắc đầu, cái tình trạng nước sôi lửa bỏng này của hắn khi nào mới có thể kết thúc được đây?! Ít nhất tới khi mấy tiểu tổ tông kia mười lăm tuổi thì ba anh em bọn họ mới có những tháng ngày yên bình đi?

Mười lăm tuổi?! Còn bao nhiêu năm nữa? Nhanh lắm cũng phải mười năm, trong mười năm này bọn họ có thể dọn tới nhà lão tứ tị nạn hay không?! Nhà lớn Đường gia bây giờ như là đầm rồng hang hổ, bọn họ thật không dám về!

"Lão tứ, anh chi tiền, chúng ta ra ngoài mua một căn biệt thự sống với nhau đi! Thế nào?"

"Tính cả em một phần!"

Đường lão nhị và Đường lão tam nghe lão đại đề nghị, không chút nghĩ ngợi nào liền phụ họa theo.

"Các anh muốn chung phòng ngủ luôn không?"

Đường Mộ ngẩng đầu lên nhìn mấy ông anh nhà mình, hừ lạnh.

"Cầu mà không được! Nếu nam nhân nhà em không ngại!"

Ba người đồng thanh trả lời Đường tiểu tứ.

Đừng chê bọn họ không có tiền đồ, thật sự là bọn họ cũng không còn cách nào khác! Mấy năm nay bọn tiểu quỷ kia ở nhà lộng hành quá, bọn họ không thu phục được đám nhóc kia!!!

"Lão đại, anh nói xem gen nhà chúng ta hiền lành ngoan ngoãn như vậy sao lại có thể sinh ra một đám phần tử khủng bố như thế chứ?!!"

"Năm đó đầu chúng ta bị kẹp cửa rồi! Tự dưng lại đi sinh mấy đứa nhóc này ra!!!"

Đường Qua vừa nói tới chủ đề này, trong đầu chỉ hiện lên bốn chữ: biết vậy chẳng làm!

"Nếu lúc đó em mà biết tụi nó đáng sợ thế này thì nhất định em sẽ không để bà xã nhà em mang thai!"

"Nói tới nói lui, lão tứ! Xét đến cùng thì chuyện này vẫn là do nam nhân nhà em gây ra!"

"Đúng vậy!"

"Lão tứ! Tại sao nam nhân nhà em lại giày vò mấy đứa nhóc đáng yêu trở thành mấy tiểu tổ tông sống như vậy chứ! Hiện tại người chịu tội lại là bọn anh!!!"
Nhấn Mở Bình Luận