Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Đường Mộ không nóng không lạnh nhìn lướt qua mấy ông anh nhà mình.

"Thật ngại quá, người chế tạo ra đám phiền toái kia lại là các anh!"

Nếu không phải do bọn họ tạo đám nhóc khủng bố này, nam nhân nhà hắn cho dù có trâu bò đến cỡ nào thì cũng không đào tạo ra được mà, không phải sao?

"Lão nhị! Vì sao năm đó em lại mê hoặc bọn anh chế tạo đời sau với em?"

"Em mê hoặc? Các anh bị ngốc à? Em thổi một tiếng gió các anh liền nghe? Hừ! Chứ không phải các anh muốn kích thích lão tứ mới đồng lòng đi tạo người như thế à?"

Đường Bác cũng không ngại đương sự vẫn còn ở đây, trực tiếp nói toẹt ra. Lúc đó Đường Mộ và Thẩm Lãng chỉ tùy tiện đề cập qua vấn đề này, cho nên ba vị công tử của Đường gia quyết định cùng nhau tạo người để chọc tức Đường Mộ. Kết quả bây giờ người bị chọc tức chính là bọn họ!

"Cho nên, lão tứ! Nam nhân nhà em có phải là đang trả thù bọn anh khi đó hùa nhau chọc tức hai người hay không?"

Lúc đó trong lòng bọn họ vô cùng hả hê vì đã kích thích được hai người kia, hiện tại lại hoàn toàn ngược lại, người ta trực tiếp thu phục ba tiểu ma đầu kia! Khi đó người ta nhiều lắm chỉ khó chịu, bây giờ tới lượt mình khóc không ra nước mắt!

"Từ trước tới nay em chưa hề nói Thẩm Lãng là người tốt!"

Đường Mộ nhún nhún vai trả lời lại, hoàn toàn không để ý tới việc nam nhân nhà mình bị nói xấu. Huống chi lời của bọn họ cũng không sai! Thẩm Lãng đúng thật là đang trả thù mấy ông anh nhà mình! Đến hắn cũng đã thỉnh giáo qua độ nhỏ nhen của y rồi, huống chi là người khác.

"Em nói xem em đi đâu mới tìm được một 'người tốt' như vậy thế?"

"Là hắn tự quấn lấy em đó chứ! Em không có cái khả năng đó!"

Đường Mộ cười lạnh, lúc trước hắn không hề nghĩ tới sẽ có ngày mình và một nam nhân nào đó sống với nhau cả đời.

"Aiya! Thật tốt nha! Sớm biết vậy em cũng tìm một người đàn ông để kết hôn! Như vậy thì sẽ không có bi kịch của ngày hôm nay!"

Đường Ngạo nằm xuống sofa than ngắn thở dài.

"Được! Tối nay về nhà anh sẽ méc Tề Mẫn."

Đường lão đại cười cười. Cuộc sống hôn nhân hạnh phúc quá nên muốn đổi gió đúng không?

"Lão tam, em bây giờ mới phát hiện ra xu hướng tính dục của mình hả?"

"Đáng tiếc là muộn rồi! Bây giờ em đã là người có gia đình rồi, nếu muốn đổi giữa chừng thì chuẩn bị tinh thần bị ông nội đập chết đi!"

Đường Ngạo câm nín lời, hắn chỉ vừa mới cảm thán một câu mà đám anh em này đã vội vã muốn xem náo nhiệt rồi ư?

Đường Mộ cuối cùng cũng phê xong tập văn kiện trên tay, ngước mắt lên lạnh lùng nhìn mấy ông anh nhà mình. Tiện tay ném cây bút xuống bàn, đứng dậy tiện tay túm lấy áo khoác tây trang đang khoác ở trên ghế xuống.

"Các anh cứ tiếp tục!"

Hôm nay hắn hơi bận, thứ lỗi không phụng bồi!

"Em muốn đi đâu?"

Ba anh em đồng thanh hỏi khi thấy chỗ dựa duy nhất là Đường Mộ chuẩn bị rời đi.

"Các anh tưởng em rảnh giống các anh hay sao?"

Hắn thật sự rất bận có được không? Hắn hận không thể phân thân ra làm hai người để giải quyết công việc của ngày hôm nay đây này!

"Lão tứ, mấy hôm nay em bận quá vậy! Em đi đâu đó?"

Đường tứ thiếu nhà bọn họ sao đột nhiên lại siêng năng chăm chỉ đột xuất thế kia?! Mấy chuyện công việc này có thể lười tuyệt đối hắn sẽ không cần mẫn làm việc cơ mà!!!

"Em muốn ra ngoài!"

"Em muốn đi đâu?"

"Đi cùng ai?"

"Đi bao lâu? Lúc nào về?"

Đường Mộ sửng sốt, mấy người này hình như bị tiêm máu gà có phải không? Sao mà hăng hái thế?!!

"Em không được tự do đi lại à?"

Mấy người này tưởng hắn là giáo viên mầm non đấy hở? Đã trông chừng một đám nhóc ba bốn tuổi rồi thì thôi đi, đằng này lại còn muốn hắn trông chừng một đám người ba bốn chục tuổi nữa?

"Em đi rồi thì bọn anh phải làm sao đây?"

"Chuyện nay thì có liên quan gì tới em? Mấy đứa nhóc này là sản phẩm của các anh còn gì? Em không có thói quen đi lo chuyện bao đồng!"

"Nhưng mà chuyện này bắt nguồn từ nam nhân nhà em mà ra! Em lo lắng cho an nguy của bọn anh một chút có được không?"

Bọn họ mới là người bị hại mà!!!

"Chuyện này cũng không liên quan tới em! Các anh đi mà tìm Thẩm Lãng ấy!"

"Hai đứa là người một nhà!"

"Người một nhà thì sao? Các anh nên nhớ các anh là cha của mấy đứa nhóc kia đó!" Đường Mộ cười nhạo.

"Cốc cốc! Cốc cốc!"

Trong lúc bốn anh em đang cãi nhau hăng say đến sắp quên cả giờ giấc, một tiếng đập cửa thanh thúy đáng yêu vang lên làm cuộc cãi lộn đi đến hồi cuối.

"Tứ thúc! Tứ thúc! Thúc có ở đây không ạ?"

Đi cùng với tiếng đập cửa đáng yêu đó còn có âm thanh lễ phép mười phân vẹn mười của cậu nhóc Đường Tư Hoàn.

Trong phòng trừ Đường Mộ ra thì phản ứng của ba vị thiếu gia giống nhau như đúc - sởn hết da gà da vịt lên. Bọn họ có nghe lầm không thế? Mấy đứa nhóc này đi chơi chưa tới năm ngày mà đã thật sự trở về rồi! Hơn nữa vừa trở về đã đánh chiếm tới đây!

Thẩm trung tướng! Thật đáng khen nha Thẩm trung tướng! Dám huấn luyện mấy đứa nhóc này trở nên đáng sợ ra thế này! Thật là bội phục!

Đường Mộ nhún nhún vai, tỏ vẻ yếu đuối bất lực. Ồ thật tiếc vì không giúp gì được cho mấy anh!

Đường Mộ vươn tay ra mở cửa phòng của mình.

"Mấy đứa về khi nào?"

Đám tiểu quỷ này đứa nào đứa nấy nhìn cũng ngoan ngoãn đáng yêu mà, nhỉ! Nguyên nhân cái đám nhóc này chỉ thuận theo là bọn nó đã được thỉnh giáo qua sự tàn nhẫn của Đường Mộ rồi. Tất cả mọi người trong nhà đã sớm cảnh báo bọn nhóc trước rồi, vị này mới là lão tổ tông của Đường gia, không được phép trêu chọc!

Lúc đó đám nhóc còn quá non, tụi nó cứ nghĩ mình là trời là đất, đi trêu ghẹo hết người này đến người khác. Không cam lòng chịu thua vị tứ thúc này, cuối cùng lại bị tứ thúc dạy cho cả chục bài học nhớ đời. Chưa kể vị tứ thẩm hung hãn kia đã huấn luyện bọn họ từ nhỏ, bọn học không dám không khuất phục!

Vì thế đám tiểu tổ tông này đã rút ra được kinh nghiệm xương máu cho bản thân: Đường gia ai bọn họ cũng có thể đè dưới chân, chỉ có duy nhất vợ chồng nhà tứ thúc là không.nên.động.vào!!!

"Hai tiếng trước ạ! Bọn cháu đã báo cho tứ thẩm rồi ạ! Tứ thẩm nói bọn cháu không cần tới quân bộ báo cáo! Buổi chiều tứ thẩm sẽ trực tiếp chạy tới công ty, bọn cháu ở đây chờ tứ thẩm là được ạ!"

Cô nhóc được gọi là Đường lúc nãy tủm tỉm cười báo cáo cho Đường Mộ, bọn họ cũng không phải tự nhiên mà chạy tới đây.

Bọn họ thật sự là bị Thẩm trung tướng nhắm tới, sau đó là dấn thân vào con đường bị bóc lột đầy đau thương! Ngoại trừ thời gian học tập bình thường, tất cả thời gian rảnh rỗi còn lại hoàn toàn bị tứ thẩm trưng dụng. Hoàn toàn không cho bọn họ phản kháng một chút nào cả! Thật đáng buồn là bọn họ không những không được từ chối mà còn phải mỉm cười mà chấp nhận!

Đứng tấn, chạy thao, huấn luyện, việt dã, chơi súng ống,... còn phải học thêm mấy thứ lễ nghi xã giao của người lớn nữa chứ! Ông trời ơi, số tuổi của bọn nó chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi đó! Tứ thẩm có phải muốn đào tạo bọn họ thành siêu nhân hay không?!!

Kết quả bây giờ đám người Đường gia lại bó tay với đám nhóc này, này có được xem là có phúc cùng hưởng có họa cùng chia hay không?

Đường Mộ nhìn nhìn đồng hồ, hắn sắp bị muộn rồi. Lại nhìn nhìn sáu con mắt ba cái miệng đang nhìn chằm chằm vào mặt mình, Đường Mộ vẫn không kìm lòng được mà nói giúp cho ba ông anh nhà mình.

"Thúc sắp có một cuộc họp quan trọng, mấy đứa tự lên lầu đợi đi! Ba mấy đứa hôm nay có hội nghị quan trọng cần bàn, đừng có phá ba của mấy đứa!"

Đường Mộ nói xong thì dứt áo ra đi, cũng không quay đầu lại để nhìn xem phản ứng của ba ông anh không có tiền đồ nhà mình.

Aiya! Vẫn là lão tứ nhà mình tốt bụng! Đâu giống cái người xưng anh gọi em kia! Cư nhiên vì trả thù bọn họ mà đào tạo ra mấy đứa nhóc đáng sợ như vậy!

Ba đứa nhóc vừa nghe Đường Mộ nói xong cũng theo bản năng nhìn lại ba gương mặt thân quen còn lại trong phòng.

"Bảo bối, các con về rồi sao? Các con tự chơi với nhau nhé, ba có cuộc họp quan trọng phải bàn rồi!"

Ba anh em đang ngồi ở một góc ngay lập tức phản ứng lại đám nhóc, vội vàng chào hỏi mấy tiểu quỷ nhà mình, sau đó lại làm ra bộ dạng hôm nay mình bận lắm!

"Lão đại, chuyện này cứ giải quyết như vậy đi! Ngày mai em sẽ nói bộ phận kế hoạch gửi tư liệu cho anh trước để anh đọc nhé!"

"Được rồi, lão nhị! Chờ tư liệu đưa tới rồi mình bàn tiếp bước tiếp theo! Em cứ nói bộ phận tài chính lập bảng kinh phí dự trù ra trước cho anh xem! Để anh xem lại xem nó có khả thi hay không!"

"Vâng! Em biết rồi! Đúng rồi, lão tam, hôm qua em nói gửi bản thiết kế cho em anh đã gửi nó xuống phòng nghiên cứu cho em rồi nhé! Có rảnh thì em đi xem qua một chút!"

"Ok, em biết rồi. Cơ mà lão đại, chiều nay em đi qua công ty hàng không kia xử lý một chút chuyện, có khả năng là về muộn chút! Có khi là không về công ty được, bên này anh giúp em nhìn một chút nhé!"

"Để lão nhị nhìn giúp em đi! Chiều nay anh cũng có một cuộc họp quan trọng rồi!"

"Vậy để anh giúp em!"

"Vậy cũng được!"

Vốn dĩ ba người chỉ muốn giả vờ bận rộn một chút để qua mặt mấy đứa nhóc, nhưng giả vờ giả vịt một hồi cũng chuyển sang bàn chuyện thật từ lúc nào không hay...

Phiên ngoại 3:

Đường Mộ bỏ anh em chạy lấy người, trong phòng còn lại ba cặp cha con nhìn nhau cười...

"Ba ba, hôm nay ba rất bận sao?"

Đường Khản nhìn ba mình, nghi hoặc hỏi.

"Bảo bối, con nói xem!"

Đường Bác giơ tập tài liệu trong tay lên, lắc lắc hai cái coi như câu trả lời cho câu hỏi của con trai mình. Hắn thật sự rất yêu tiểu tử này, thế nhưng với điều kiện là nó không đi hành hạ ba nó!

"Con gái rượu của ba! Lại đây cho ba ôm một cái để xua tan mệt mỏi đi nào!"

Đường Ngạo nhìn cô con gái bé nhỏ của mình, lúc mới sinh sao mà đáng yêu thế. Nhớ lúc con nhóc còn bi bô tập nói, lúc con nhóc còn lắc lư tập đi, lại nghĩ tới bây giờ, hắn hận không thể nhét con nhỏ này vô lại trong bụng mẹ nó rồi sinh ra đứa khác!

"Tư Hoàn, lại đây cho ba ba ôm một cái!" Đường Qua thấy vậy cũng vẫy vẫy tay với tiểu tử nhà mình.

Ba ông ba "nhị thập tứ hiếu", rõ ràng là đều rất yêu thương ba đứa nhóc bảo bối của mình, nhưng mà mỗi khi nhớ tới mấy hành động của mấy đứa nhóc lại không tự chủ mà rùng mình một cái.

(Nhị thập tứ hiếu là một tác phẩm trong kể lại sự tích của 24 tấm gương do (có sách ghi Quách Cư Kinh 郭居敬, bính âm: Guō Jūjìng) vào thời biên soạn. Ông nổi tiếng là một người con hiếu thảo, và sau khi cha mất ông đã xuất bản quyển này. Hầu hết các người con hiếu thảo là nam giới báo hiếu cho mẹ già. Ba ông ba nhị thập tứ hiếu aka ba ông ba hai mươi bốn chữ hiếu >
Nhấn Mở Bình Luận