Nhảy hố truyện: Phú Ông biến thái truyền kỳ -Hiểu Nhi-Phùng Dịch Phong
Tác giả: Hồng Loan Tâm Nhi
Thể loại: Ngôn tình, sủng, tổng tài
Ánh mắt nóng như lửa gặp nhau, âm nhạc chậm rãi vang lên, tiếng hát sinh động của Trương Việt Khánh cũng theo đó du dương: “Thời gian trôi đi cũng không thấy em trở lại, bao nhiêu tháng ngày nhớ em nước mắt đều rơi, mỏi mắt chờ mong em với bao ưu sầu, nhớ em tôi nhớ lâu như vậy.”
“Xuân đi thu đến chim én đến rồi bay đi, ngày đêm giữ lấy chút dịu dàng đó của em, không biết đến lúc nào có thể ở cùng em, cứ như vậy lặng lẽ nhớ em, cứ như vậy khắc ghi em vào lòng.”
“Những đám mây trên trời đang chậm rãi bay đi, em có biết được những âu sầu của tôi không, cứ như vậy lặng lẽ yêu em, cho đến lúc sông cạn đá mòn tôi cũng sẽ không buông tay, cho dù con đường tương lai phải đi trong bao lâu, tôi cũng tình nguyện vì em mà chờ đợi.”
… Đã từng là những kí ức rất đẹp đẽ, những áp lực và héo hon trong ba năm qua, bây giờ những chuyện mà anh ta từng trải, những sóng gió, từng cảnh cứ như trong phim, những cảnh đó như lướt qua trong đầu Trương Việt Khánh, trong mắt anh ta cảm thấy hơi ướt, giọng hát này mang theo một sự khàn khàn của sự xúc động Xa cách ba năm, đúng như bài hát này, bao nhiêu ngày tháng anh ta mượn rượu giải sầu, bao nhiêu ngày tháng nửa đêm nằm mơ, anh ta đều bị nỗi nhớ giày vò, nhưng anh ta phải kiên cường, đến nằm mơ, anh ta cũng nằm mơ được ở cùng cô, quả thực là lặng lẽ nhớ về cô, yêu cô, nhưng cũng bị những ưu sầu trói chặt lấy, ngăn trở những bước chân của anh ta.
Bài hát này cứ như được viết cho anh ta, khoảnh khắc này, cũng giống như lời bài hát: Cho dù sông cạn đá mòn, anh ta cũng sẽ không buông tay! Cho dù con đường tương lai có dài, có phải đi lâu đến như thế nào, anh ta cũng bằng lòng chờ đợi cô, anh ta khao khát hai người có thể trở về nơi họ đã từng, những lúc không giấu nhau chuyện gì, thời gian tươi đẹp họ thương yêu và nương tựa vào nhau… Bao nhiêu lần Trương Việt Khánh nghẹn ngào không thành lời là bấy nhiều lần anh ta không kìm được nở một nụ cười yếu ớt, hôm nay, trên người anh ta mặc chiếc vest mà Hiểu Nhi thiết kế cho anh ta, kết hợp cùng với chiếc cà vạt đã từng tốn cả tỉ bạc để mua, Hiểu Nhi đã từng đích thân thắt chiếc cà vạt màu rượu vang đó cho anh ta, chiếc áo vest cổ rộng không phải là mốt lưu hành trong mấy năm nay, hơn nữa chỗ tay áo chật chội rõ ràng còn có nếp nhăn. Cập ŋhật chương mới nhất tại w*eb лhayho.cом
Đó chính là một chiếc áo nam trong sự nghiệp thiết kế của cô, chiếc áo nam duy nhất, cô đo trộm size người anh ta rồi may rất công phu, chọn rất tỉ mỉ, mấy ngày mấy đêm không chợp mắt để làm ra một món quà sinh nhật cho anh ta, tất nhiên Hiểu Nhi cũng có ấn tượng rất sâu sắc.
Rất buồn cười, sự nghiệp thiết kế của cô vào lúc mà nó nên bắt đầu thì lại hoàn toàn bị bóp chết, mấy năm qua, ước chừng chỉ có chiếc áo này là tác phẩm thật sự của cô, hơn nữa còn là đồ nam, đây không phải là chuyên môn của cô, mỗi cái ký hiệu ở cổ áo thôi mà cô cũng may đến nỗi ngón trỏ suýt nữa bị đâm nát, là hai con bướm, còn có chữ cái đầu thiên trong tên của bọn họ K&N, đồng thời cũng có thể hiểu là “KISS”
và “NOW”.
Lúc đó cô quả thật quá ngây thơ, chỉ vì một ký hiệu mà tốn hết tâm tư.
Lúc trước, ước mơ của cô là làm một nhà thiết kế thời trang, giống như Quách Tiếu Nhu bây giờ vậy, có phòng làm việc riêng, thiết kế những tác phẩm mà mình thích, không cần số lượng, chỉ cần chất lượng, hi vọng một ngày nào đó, cô cũng sẽ được đứng trên sân khấu quốc tế, tổ chức một show trong thời hoàng kim của mình. Cập ŋhật chương mới nhất tại w*eb лhayho.cом
Đã bao năm rồi, ước mơ này đã không còn xuất hiện trong những giấc mơ của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!