Chương 326: Vợ chồng ăn ý, âm thầm hỗ trợ
Thời gian trôi, hai người tim đều đập loạn, ồn ào như vậy cuối cùng đã lựa chọn phương pháp, đều cược hết vào may mắn của bản thân.
Nhìn thời gian, thấy tạo áp lực cũng chẳng có tác dụng gì, Phong Dĩ Mạc nói: “Bắt đầu đi! Nếu tra rõ, công ty sẽ công bố trả trong sạch, muốn gì cần gì đều nói đi!”
“Tôi cần người giúp tôi điều phối các nhân sự liên quan tới bộ phận!”
Lê Nặc không hề rụt rè nói,cây ngay không sợ chết đứng, cộng với kinh nghiệm phiên dịch, lời nói rõ ràng, lời nói có chút ý cầu cứu, đầy khí chất, trước mặt mọi người yêu cầu anh.
Không chỉ nhân viên bộ phận, cả cấp cao và tổng giám đốc đều có mặt
Trong vô thức, Phong Dĩ Mạc cũng bị tư thế của cô thu hút, anh liếc mắt về phía sau: “Mạc Ngôn —— ”
Anh vừa nói, một nhóm người tất cả đều sửng sốt:
Mạc Ngôn là thân phận gì? Mặc dù trên danh nghĩa trợ lí, chân chạy vặt nhưng nhàn rỗi, đối mặt với hắn bộ phận nào cũng nhường chút mặt mũi? Trong hội nghị chỉ xếp dưới một người, thậm chí có thể cùng phó chủ tịch chủ trì cuộc họp thay chủ tịch!
Nhìn thôi cũng biết phần địa vị!
Nhiều người như vậy lại chọn hắn, không thể tin được!
Trong mắt mọi người, đây chính là dao mổ trâu tiểu dụng!
Đồng thời không khỏi thắc mắc trong lòng chủ tịch chuyện nhỏ này sao lại nghiêm túc như vậy? Ngay cả trợ lý của chủ tịch cũng đích thân ra tay!
Mọi người cúi đầu, nhìn hướng Mặc Ngôn, nín thở
Mạc Ngôn tự nhiên hiểu rõ, tổng giám đốc sợ có người giở trò quỷ, không tín nhiệm người khác, một khi công khai, chuyện này nhất định sẽ có người chỉ tró.
Cho nên, tiến lên một bước, Mạc Ngôn có chút cung kính: “Giản tiểu thư —— ”
Hắn cảm thấy mình không thể tự mình ra tay, phải làm một cách công khai, mặc kệ hôm nay kết quả như thế nào, về sau cũng không ai có thể nói gì.
“Vì máy móc trong phòng thí nghiệm hư, bằng chứng ở đó là rõ nhất! Cửa phòng thí nghiệm đã không được mở từ lúcchiếc máy được phát hiện bị hỏng. Vậy người cuối cùng vào cũng là người phát hiện ra máy bị hỏng là quản trị viên! Tôi cần sự hợp tác của quản trị viên và tôi cần đến hiện trường để tìm bằng chứng, nhưng trước khi vào, tôi hy vọng hiện trường được bảo vệ và không bị hư hại!”
Lê Nặc vừa nói xong, Mạc Ngôn nói: “Trương Khang quản lý, làm phiền ngươi đi gọi điện thoại mời các nhân viên bộ phận đến, thuận tiện đem chìa khoá!”
Sau đó, người quản lý nhấc điện thoại văn phòng trên bàn làm việc
Nghĩ nghĩ, Lê Nặc lại nói:
“Tôi hy vọng sẽ công bố video giám sát trong hai ngày này. Tôi cũng cần một kỹ thuật viên quen thuộc với các mẫu WDW”
Lê Nặc nói rất rõ ràng, thậm chí rất chuyên nghiệp, trong chốc lát, toàn bộ trong sảnh đều tĩnh mịch, ánh mắt mọi người đều nhìn cô. Bởi vì Phong Dĩ Mạc ở đây, cơ bản cũng không ai dám động, cũng không dám rời đi, càng không dám lên tiếng, thời gian tựa như đứng im.
Chẳng bao lâu người cô cần đều có mặt, và bộ phận giám sát cũng mang theo một chiếc máy tính.
“Đều đến đông đủ, chúng ta đến phòng thí nghiệm xem máy bị hỏng trông như thế nào! Ta cũng tin tưởng sự thật, chứng cứ sẽ nói lên tất cả!”
Sau đó, Phong Dĩ Mạc và nhân viên cấp cao theo sau Lê Nặc, đi đến căn phòng tối cuối dãy.
Bởi vì là dụng cụ cao cấp, cho nên bình thường cũng không mở ra cho người ngoài. Việc thiết lập riêng một phòng trưng bày thí nghiệm một mặt là để tạo điều kiện cho nhân viên tham quan học hỏi, tiếp nhận trực quan và nhanh chóng hơn, mặt khác cũng là để tạo điều kiện cho một số khách hàng đến xem; hơn thế là chóng bụi, dù sao những máy móc này cũng nhạy cảm, không cẩn thận đụng chạm đều có thể dẫn đến hư hao..
Vì là phòng thí nghiệm đơn độc nên rộng rãi và yên tĩnh. Xung quanh ba bức tường có một dãy bàn xen kẽ nhau, bày ra các loại mô hình thành phẩm, cùng các mô hình khác. Nguyên mẫu, lớn và nhỏ, tất nhiên, cũng có những mẫu mới và đang được bán như WDW.
Vì là máy kiểm tra độ chính xác từ trung bình đến lớn và được trang bị máy tính nên máy được đặt ở phía bên phải của tường, ở trong góc, một bên là để máy tính để bàn và máy tính cũng được phủ vải chống bụi, và máy ở một bên rất trực quan. Khung cửa đã bị đánh bật, biến dạng. Trên máy có treo một bộ điều khiển, có thể thấy mặt sau hơi lộn xộn.
Lê Nặc dừng bước, Phong Dĩ Mạc cũng dừng theo. Mọi người cách xa toàn bộ cỗ máy, và dừng lại ở khoảng cách chừng hai ba mét. Vì là phòng thí nghiệm nên chỉ có các giám đốc cùng với một số người có liên quan được vào. Một số còn lớn gan xem náo nhiệt, nhưng sợ gây chuyện, đều giữ khoảng cách, không ai dám tò mò về máy.
Tất cả mọi người dừng lại, Lê Nặc sắp xếp suy nghĩ lại rồi mói: “Trước khi chúng ta bắt đầu, ta muốn xác nhận thêm một vài điều!”
Nói xong, cô nhìn Phong Dĩ Mạc, hắn gật đầu, cô mới tiếp tục nói:
“Xin lỗi, quản lý Mao, anh chịu trách nhiệm quản lý và vệ sinh toàn bộ phòng thí nghiệm, đều quét dọn mỗi ngày? Mỗi lần lau, máy nào cũng được lau và kiểm tra từ đầu đến cuối? Đừng áp lự. Tôi không nghi ngờ anh. Tôi chỉ cần mọi người biết quy trình này để loại bỏ những nghi ngờ. Cảm ơn ”
Mặc dù lời nói của Lê Nặc sắc bén, nhưng thái độ rất lịch sự, có Phong Dĩ Mạc, ai cũng không dám lỗ mãng, một người trung niên tiến lên, nói:
“Phòng thí nghiệm, không phải mỗi ngày đều có người vào, nên không phải mỗi ngày đều dọn. Bình thường có nhân viên tiến vào thì ngay sau đó hoặc hôm sau sẽ lau dọn. Vì phòng thí nghiệm có quy chế quản lý nên không phải để tham quan, học hỏi, đều là nhân viên sử dụng hoặc cùng nhau, sau khi sử dụng đều phải để máy quay về trạng thái ban đầu, cho nên bình thường tôi ngoài dọn dẹp còn kiểm tra sơ., càng nhiều hơn chính là quét dọn vệ sinh, ta đối với máy móc không thạo, ngoài trải vải chống bụi và cắt điện cái khác đều mặc kệ, tôi là sẽ không tự tiện khởi động sử dụng máy móc!”
Thấy người đàn ông có chút khó chịu, liên quan đến lợi ích của bản thân, không chỉ làm đúng mọi việc mà còn không quên nói rõ bản thân trong sạch.
Nghe xong Lê Nặc chú ý đến máy đã hư hỏng và chút bụi bám lên dây cáp :
Tốt rồi, quả là ông trời có mắt!