Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ

Chương 328: Anh trong phòng làm việc làm loạn?
Lúc này, văn phòng Tổng giám đốc, quản lý bộ phận Quốc tế lo sợ đi theo vào: “Tổng giám đốc, thật xin lỗi, đều là ta quản không chặt—— ”
Trò cười hôm nay, bộ phận Quốc tế khẳng định nổi tiếng!
Liếc nhìn anh ta, Phùng Dịch Phong hiện rõ sự bất mãn: “Nếu hôm nay là đoàn khảo sát hay thăm quan, việc kinh doanh sau này của công ty thế nào?”
Một đám xoay quanh một nữ nhân còn là nhân viên mới, thật cho anh mặt mũi!
May mà không có gì!
Lạnh lùng hít sâu, cúi đầu:
“Về sau, ta nhất định tăng cường quản lý! Nếu có vấn đề và mâu thuẫn nội bộ, tôi nhất định sẽ không để lan rộng và gây ảnh hưởng xấu đến công ty. Xin hãy cho tôi cơ hội! Chuyện hôm nay, do nhân viên mới nóng tính, không hiểu chuyện gây ồn ào, tổng giám đốc, năng lực của Jennifer mắt thường thấy được —— ”
Quay đầu, Mạc Ngôn không đành lòng nhìn thẳng nhắm hai mắt.
Phía trên, Phùng Dịch Phong trực tiếp đen mặt:
“Ý ông là, nhân viên mới đều phải đứng đầu gió, năng lực tốt thì có thể hoành hành, tôi có phải cũng nên từ chức? Công ty có quy định này sao?”
Vốn chỉ muốn giữ lại nhân viên ưu tú, ngộ ra mình nghĩ sai càng cúi thấp đầu, lưng áo ướt đẫm mồ hôi
“Tôi nói sai!”
Phùng Dịch Phong thật sự tức giận, khi dễ vợ anh đến vậy, điều tra rõ ràng vẫn muốn hất nước bẩn lên người cô!
Đột nhiên anh ý thức, lâu rồi không thay đổi nhân viên mấy người này cũng bắt đầu không sợ hãi rồi? Năng lực tốt mà nhân phẩm hỏng, anh còn dám dùng người sao? Chức càng cao, khi phản bội, không phải anh càng thảm sao?
Đầu ngón tay gõ nhẹ, Phùng Dịch Phong nói:
“Thông báo trưởng phòng nhân sự, buổi chiều mở họp! Hợp đồng lao động cho tất cả nhân sự sẽ được thay đổi từ năm năm thành ba năm kể từ bây giờ, hết hạn sẽ tái đánh giá. Nhân phẩm có vấn đề, ảnh hưởng đến công ty sẽ không tái kí! Thành lập bộ phận giám sát và đào tạo đặc biệt dành cho nhân viên mới, giám sát bộ môn. Tôi sẽ không để mất nhân tài mới do các mâu thuẫn giữa nhân viên mới và nhân viên cũ như hôm nay! Vào công ty tôi, nhân viên phải được đối xử bình đẳng! Ai sai lầm, bất kể người tài, đều xử lý công bằng!”
“Vâng, tổng giám đốc!”
Gật đầu, mồ hôi lạnh ròng ròng, ra đến cửa suýt nữa quản lý vì run rẩy mà ngã quỵ.
Cửa phòng đóng lại, anh lập tức giận lên, Mạc Ngôn xoay người đi pha trà, đem hộp quà vừa mới gửi đến cầm lên:
“Phong ca, bớt giận! Rừng lớn, khó tránh vạn loài chim! Công ty trang sức lúc sáng gửi tới, nói là anh đặt hàng!”
Thấy anh có vẻ có chút mệt mỏi, Mặc Ngôn cũng không ngồi xuống: “Không có chuyện gì, ta đi ra ngoài trước!”
“Ừm!”
Cầm hộp quà, Phùng Dịch Phong còn hơi sững sờ hai giây, mở ra, bên trong có một chiếc nhẫn kim cương chế tác, vui vẻ không quá hai giây, mím môi nhìn chiếc nhẫn khảm kim cương hai bên được khắc đôi bướm:
Khi chọn chiếc nhẫn này cho cô, anh không biết giữa cô và Trương Việt Khánh còn nhiều luyến tiếc! Chỉ nghĩ hai người đã kết hôn, và cô ấy còn thiếu vật định ước.
Đều quên đi thiết kế các góc là biểu tượng những cánh bướm lãng mạn!
Chiếc nhẫn cũng không đắt, chỉ có 5. 21 carat, giả cũng chỉ ba trăm vạn, lúc ấy đơn giản nhìn thấy nó đẹp, nhưng lúc này Phùng Dịch Phong càng xem càng cảm thấy chướng mắt, chờ lâu như vậy, lại xem nhẹ chi tiết này!
Dù là một món quà bình thường, cũng không nghĩ đưa cho cô!
Mà lúc này, suy nghĩ và dự định của anh đã khác!
Lúc này, anh không chỉ muốn dùng cô như một cái cớ để ngăn cản gia đình, mà anh thực sự muốn dành tình cảm cho cô
Có chút bực bội, đóng hộp, Phùng Dịch Phong tiện tay ném đi, lấy một mảnh giấy và vẽ một bông hoa lê trên đó, cảm hứng lóe lên, anh phác thảo hình dáng của một chiếc nhẫn, vô thức nhìn vào ngón vô danh của mình.
Sau đó, anh liên hệ với thương hiệu trang sức yêu thích của mình, và gửi một email
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một mực gục xuống bàn, âm thanh thông báo giờ nghỉ vang lên, Giang Hiểu Nhi đang ỉu xìu bật dậy.
Nhìn đồng nghiệp lần lượt ra ngoài, cô cũng đi theo, nhưng là vào toilet dạo vài vòng, sau đó đến nhà hàng tầng tám, leo mấy tầng rồi mới đến tầng cao nhất.
Đi ở lối đi nhỏ, cô mệt lả thở hồng hộc, nhưng nghĩ đến bữa ăn, còn có người nghe phàn nàn, cô vui không thể giải thích được, chạy tới.
Bởi vì buổi sáng mọi việc gấp gáp, cô cũng không có chào hỏi Phùng Dịch Phong, xác định anh ở công ty, nghĩ đến việc lên đây, nếu như anh không tiện, để thư ký hỗ trợ gọi đồ ăn vặt là được. Nhưng đến cửa, Giang Hiểu Nhi mới phát hiện mình nghĩ quá nhiều, phòng bí thư cửa thì mở, nhưng không có ai.
Đợi một lúc cũng không thấy ai, cô đi tới, gõ cửa, kiễng chân nhìn về phía phòng làm việc của thư ký.
Không có động tĩnh, Giang Hiểu Nhi không khỏi nhíu mày: “Thật sự không có sao?”
Thật xui xẻo! Sớm biết đã nói trước một tiếng!
Quay đầu lại đang băn khoăn không biết nên đi hay đợi thư ký, cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra, nhìn lại, thấy Phùng Dịch Phong tự mình mở cửa, Giang Hiểu Nhi nháy mắt cười tươi như hoa:
“Chồng à, em tới ăn quà vặt!”
Chớp mắt đáng thương. Mắt dài miệng nhỏ,cười và nói: “Tâm tình không tốt, cầu an ủi —— ”
Mặc dù là ủy khuất, tiềm thức tìm kiếm sự dịu dàng, nhưng Giang Hiểu Nhi không muốn mang lại cảm xúc khó chịu cho anh, vì vậy, đôi mắt vẫn sáng, đáng yêu nhiều hơn là đáng thương.
Phùng Dịch Phong không nghĩ cô lại đến vào lúc này, rõ ràng sửng sốt hai giây.
Cô đang định đẩy cửa đi vào, Phùng Dịch Phong đẩy nhẹ, tiện tay đóng cửa: “Chưa ăn cơm à? Dẫn em đi ăn trước!”
Đáng ra không chú ý tới sự khác thường của anh , anh vừa sốt ruột đẩy cô, Giang Hiểu Nhi liền phát hiện không thích hợp, gặp anh không có mặc áo khoác âu phục, cổ áo sơ mi mở rộng, sắc mặt thay đổi, Giang Hiểu Nhi nhìn nhìn anh vô cùng nghiêm túc:
Buổi sáng, rõ ràng là áo khoác và giày da?
Còn ngăn cô không vào. thái độ bối rối. Đây là công ty, anh còn muốn dẫn cô đi chỗ nào ăn cơm? Hiện tại đứng ở hành lang, cũng không an toàn!
Dù không muốn nghĩ nhiều, nhưng giờ khắc này, mặc kệ ánh mắt rơi vào chỗ nào, mỗi một dây thần kinh đều kêu gào tìm kiếm sự thật:
Khẳng định bên trong có mờ ám, anh ấy làm loạn!

Nhấn Mở Bình Luận