Đọc truyện hay: Tổng tài anh quá bá đạo rồi
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 359: Chồng đã về
Cũng không biết vì sao, Giang Hiểu Nhi cầm lên lật qua, dù sao cũng là đồ của mình, liền biết đây là chính mình dịch.
Trường hợp này, không phải là vấn đề quản lý kho.
Vậy thì nên là Tiêu Nhạc Vân … Hay là, Cát quản lý cũng tham gia vào việc này!
“Cô nói tài liệu này do cô dịch?”
Nhấc mắt lên, Giang Hiểu Nhi ánh mắt nhìn thẳng về phía Tiêu Nhạc Vân:
“Nhưng tôi cũng có bằng chứng để chứng minh rằng thông tin này là do chính tay tôi viết ra. Cô nghĩ lại xem, có nhớ nhầm không?”
Tim đập thình thịch, Tiêu Nhạc Vân nắm chặt tay, nghĩ đến những thông tin mình đã đọc, không có chữ ký, cũng không có dấu đặc biệt, nói trắng ra đều là chữ đánh máy? Ai dám nói đó là của cô ấy? Chẳng lẽ lại tìm được chuyên gia thẩm định?
Hơn nữa, đây dường như là lần đầu tiên Cát quản lý giao cho cô một công việc chính thức!
Khóe mắt nhìn Cát quản lý, thấy cô khẽ gật đầu, theo bản năng Tiêu Nhạc Vân lập tức ngẩng đầu nổi giận:
“Tôi không nhận ra những gì tôi tự dịch sao? Không nhầm lẫn! Tôi đã nộp nó cho giám đốc sớm hơn. Tôi có rất nhiều việc trong tay và tôi chưa có thời gian để đưa nó vào kho. Có khả năng là tôi đã ăn cắp sao? Dữ liệu không khác một số. Tất cả đều được sao chép trực tiếp từ tôi. Nội dung bên trong, tôi nhớ hết! Cô đừng mong phủ nhận!”
Ngay khi Mạc Ngôn hướng ánh mắt về phía Cát quản lý, nghe cô nói:
“Quả thực, bản điện tử vẫn còn trong máy tôi, nhưng là hai ngày nay hơi nhiều việc. Tôi không xem kỹ. Trước khi đến, tôi đã xem qua, trông rất giống! ”
Lời nói của Cát quản lý rất nhẹ nhàng, nhưng rõ ràng chúng cũng có phần dè dặt.
Cảm nhận được ánh mắt không tốt của hai người, Giang Hiểu Nhi nhanh chóng nghĩ tới, nghĩ đến trong kho dữ liệu nhiều hơn một người, quả thực khó ra tay. Nhưng gửi đến Cát quản lý sửa sang lúc nào thì khó nói, nhìn dáng đứng và ánh mắt của hai người, cùng 1 giuộc!
“Trương tổng, Mạc Đặc, tôi lao lực, anh nhất định phải cho tôi một lời giải thích! Dùng đồ tôi ít nhất cũng phải nói xin lỗi!”
Mạc Ngôn vừa né, Giang Hiểu Nhi liền nói:
“Tôi đã dịch thông tin này trong một ngày và làm thêm giờ trong vài giờ. Có ít nhất ba bản ghi được lưu trong hộp thư của tôi!”
Trước khi cô nói xong, Tiêu Nhạc Vân đã nói:
“Cái kia có thể là do cô cố ý lưu lại! Cố ý làm thêm giờ ở đây! Dù sao cũng chỉ có một mình cô, muốn nói ngươi đánh máy, ta tin tưởng! Nhưng mà từ ngữ, trình tự dịch thuật trong đó đều là lấy từ thông tin của tôi! Hai người diễn đạt cùng một ý nghĩa, có thể nói cùng một từ không? Đi guốc trong bụng tôi? Có rất nhiều thuật ngữ chuyên môn trong đó. Chúng tôi đã được đào tạo chuyên môn trong ba tháng đầu. Cô là người mới, còn vừa mới nghỉ dài hạn. Bản dịch có thể chính xác, gọn gàng như vậy được không? Tôi làm việc ba năm, không bằng cô sao? ”
Nữ nhân hung hăng, Giang Hiểu Nhi cũng không tức giận, lạnh lùng nhìn nàng nói:
“Tất cả tài liệu đều có ở đây. Cô có thể sao chép và đọc lại. Tất cả nội dung trong đó có phải là bản dịch của cô không? Vì cô đã dịch nó nên cô sẽ không quên nội dung hoàn toàn! Đừng để tôi lấy ra bằng chứng mà vẫn nghi ngờ sự thiếu chuyên nghiệp của tôi! Tôi có 100% bằng chứng rằng tài liệu này do tôi dịch! Sau khi tôi dịch xong, nó sẽ được lưu trữ trong cơ sở dữ liệu và có thể tìm thấy cơ sở dữ liệu này! Còn cô giao quản lí. Nó được trình lên khi nào, nó đã được thay đổi khi nào, đã xem nó chưa và ai thay đổi nó, tôi tin rằng tìm một chuyên gia máy tính có thể dễ dàng khôi phục lại những dấu vết này! ”
Hai người đã nghĩ tới chuyện này từ lâu, cho nên dấu vết trên máy tính cũng đã được quét sạch hoàn toàn một cách chuyên nghiệp, cho nên khi nghe thấy lời này, Tiêu Nhạc Vân đã nghĩ đây là đường đi cô đã tính, thở phào nhẹ nhỏm:
“Đừng kéo dài! Cho dù có ngụy biện như thế nào, cũng không thể thay đổi sự tình! Nghi ngờ cả quản lí? Có thể tìm chuyên gia máy tính xem thử!”
Cô đã đọc lại thông tin, vì đây là bản thỏa thuận kỹ thuật đơn giản nhất, nhìn sơ qua thì biết không có sai sót lớn, trong bản dịch có một số lỗi đánh máy, đặc biệt là thông tin thảo luận trong các cuộc họp nội bộ của công ty. Tất nhiên không có vấn đề gì quá đáng, không thể dùng nó làm bằng chứng.
“Lillian, anh thật quá đáng!”
Lần này là Cát quản lí, giọng điệu và biểu cảm đã thay đổi đáng kể, như thể bị xúc phạm nặng nề: “Nếu cô không thể đưa ra bằng chứng, tôi yêu cầu cô ấy đi khỏi đây!”
Phùng Dịch Phùng vừa đến cửa liền nghe được câu này: “Sao vậy?”
Nhìn thấy Phùng Dịch Phùng trở lại bình an vô sự, Giang Hiểu Nhi nhất thời xoay người, thời điểm hai mắt chạm nhau, khóe môi bất giác nhấc lên.
“Tổng giám đốc ——” Mọi người đứng lên, Trương tổng chủ trì cuộc họp cũng từ bỏ ghế chính.
Ánh mắt lạnh lùng Phùng Dịch Phùng cùng thư ký bước vào, vẻ mặt ngưng trọng: “Làm sao vậy?”
Lại liên quan đến vợ anh sao?
Sau đó, Cát chủ nhiệm báo cáo sự việc, Phùng Dịch Phùng vừa nghe xong, sắc mặt tái xanh: “Anh còn có thể làm quản lý được không? Nội bộ không thể giải quyết được! Các cuộc họp của công ty là để anh giải quyết mâu thuẫn nội bộ có phải không?”
“Vâng … Tôi xin lỗi, tổng giám đốc!”
Cúi đầu, Cát quản lý run rẩy nói lắp! Bị lửa giận của Phùng Dịch Phùng làm cho hoảng sợ, Tiêu Nhạc Vân hàm răng cũng run lên.
“Ai dịch thông tin? Tự nói hay để tôi tra?” Phùng Dịch Phùng nói một câu.
“Tôi đã dịch rồi!” – hai người đồng thanh
Ánh mắt Phùng Dịch Phùng nhàn nhạt nhìn thoáng qua: Công ty của anh ta trở thành chiến trường từ khi nào!
“Tôi có thể chứng minh rằng chính tôi đã dịch nó. Hơn mười tiếng đồng hồ, tôi không hề đạo văn! Thành quả lao động của tôi cũng nên được trân trọng!”
Bất kể anh có quay lại hay không, cô phải chứng minh mình vô tội, điều này liên quan đến đạo đức nghề nghiệp của cô, và cô không cho phép sự nghiệp dịch thuật của mình bị người khác vấy bẩn.
Phùng Dịch Phùng gật đầu, cùng Giang Hiểu Nhi tiến lên nói:
“Nói rằng tài liệu này do cô dịch, và tôi đã đạo văn toàn bộ. Có một số lỗi kỹ thuật rõ ràng trong tài liệu này. Tôi muốn hỏi cô đã xem nó chưa và đã sửa đổi nó chưa? Vui lòng chỉ ra! ”
Không thể nào!
Cô cũng đã đọc file nguồn, dịch thuật chính là thấy mèo vẽ hổ, dù sai thì cũng nên dịch theo, không có quyền thì sửa đổi thế nào được!