Đọc truyện hay Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc FULL truyện Phú ông biến thái truyền kỳ: TẠI ĐÂYChương 378: Xuất sắc giật gân
Phùng Dịch Phong đau lòng vuốt tóc cô:
“Thế nào? Có chỗ nào không khỏe không? Hay ở nhà nghỉ ngơi hai tháng!”
Lười biếng có thể ở nhà làm bà chủ.
“Làm sao có thể nghiêm trọng như vậy? Vết thương ngoài da này còn chưa tính, không cần đi bệnh viện! Em có chồng nuôi, đi làm xem như giết thời gian! Bớt người ít chuyện! Gì cũng được nhưng đừng để em nhàn rỗi sinh lười! Chúng ta vẫn như xưa? Khi nào rảnh, em sang cọ cơm, lại thật hạnh phúc! ”
Nếu nghỉ thêm hai tháng cô sẽ thực sự mất liên lạc với xã hội và trở thành phế vật, tuy rằng tốc độ chậm hơn một chút nhưng cũng phải theo kịp tần suất của anh!
Nghĩ đến chuyện vừa rồi, Giang Hiểu Nhi không khỏi thở dài xúc động:
“Khi em làm việc ở đây, không có bạn bè chờ chỗ, không có bạn bè ăn cùng, luôn luôn có một cái gì đó không thể giải thích được, giành lấy thức ăn của em, hoặc chiếm chỗ em để ăn, không hạnh phúc! Văn phòng của chồng lại phải lén lút, như một tên trộm! ”
Cô dám nói rằng vẫn còn một số ong bướm điên cuồng quấn lấy cô.
Ngược lại, Giang Hiểu Nhi vẫn nghĩ cuộc sống của Gia Thế khiến cô vui vẻ hơn, tuy rằng đồ ăn không ngon bằng ở đây, nhưng quan trọng nhất là suôn sẻ, giống như chuyện kết hôn, kỳ thực cũng không có gì quan trọng nghèo giàu. điều quan trọng hơn là có một khoảng thời gian vui vẻ.
Tuy rằng Gia Thế không thể so với Trương Việt chút nào, nhưng cô thà là đầu gà còn hơn đuôi phượng, Gia Thế cho cô cảm giác thành tựu, để cho nàng tự tin sống, trong lòng Giang Hiểu Nhi, đây là cô tự mình lựa chọn.
Lúc đó mới ngạc nhiên vì suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ khác nhau như vậy! Hóa ra trong lòng cô có nhiều nỗi bất bình và tâm tư? Ngay cả ăn cơm, cô ấy cũng cảm động như vậy!
Sau một lúc im lặng, Phùng Dịch Phong nói:
“Được rồi! Em vui vẻ như thế nào thì làm như thế ấy! Muốn làm thì làm, không muốn thì về nhà, chồng nuôi! Nhưng đừng đụng đến ranh giới cuối cùng! Bệnh viện vẫn đi! Nhất Đình, cũng Có chuyện ngoài ý muốn! ”
Phải ghé qua để gặp và hiểu tình hình!
“Anh ấy bị sao vậy? Nghiêm trọng không?”
“Uống nhiều quá! Không sao đâu!” Kéo cô dậy, Phùng Dịch Phong nói: “Dọn dẹp sạch sẽ, một lát anh sẽ cùng em đi lấy túi!”
“Hả?” Cả công ty biết thì sao?
Phùng Dịch Phong đứng dậy xoa tóc cô: “Cũng không còn ở lại, thân phận còn phải giấu sao?”
Vốn dĩ nó không được công khai, bởi vì cô sợ rằng công sức của mình đổ bễ!
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ, lúc đầu, anh đã sai, sự thông minh và tài năng của cô không cần chứng minh và anh hiểu điều đó!
Anh tin rằng với sự thông minh và kiên cường của cô, dù không có anh bên cạnh, vẫn có thể vượt qua nguy hiểm!
Trong lời nói, Giang Hiểu Nhi dường như lập tức hiểu được ý anh, lập tức cười đáp lại
“Chờ một chút, để anh xem bên ngoài đã dọn dẹp sạch chưa? Đừng làm bẩn mắt cục cưng!” Có một số việc, anh phải đi giải thích trước.
“Ừm!”
Gật đầu, Giang Hiểu Nhi lại ngồi trở lại, Phùng Dịch Phong liền nhấc chân bước ra khỏi cửa.
***
Lực lượng an ninh hoảng loạn, cả tòa nhà hấn động. Không biết gió từ đâu đến. Tóm lại, nó thổi bay mọi ngóc ngách trong tích tắc, và bộ phận quốc tế cũng không ngoại lệ. Ở sảnh, mọi thứ đã được đặt xuống. Với công việc trong tầm tay, mọi thứ đều chất đống.
“Tổng giám tức giận? Vì phụ nữ? Có thật hay không?”
“Đều là máu, là thật! Nghe nói khi đó người bê bết máu, quần còn chưa kéo!”
” Còn nữa sao?”
“Tôi không biết! Nghe nói bị trúng đạn, chính là khách hàng lớn đó! Cuộc thương lượng là ở văn phòng Tổng giám đốc, đụng tới người phụ nữ của tổng giám? Nam nhân nào có thể chịu được! ”
“Người phụ nữ của tổng giám? Là nhân viên của công ty sao? Là ai vậy?”
“Không biết! Dù sao hợp tác cũng đổ bể. Nghe nói thiệt hại ước tính mấy tỷ! Lần này ước chừng có người không may mắn! Tóm lại, mấy ngày nay cẩn thận một chút, đừng sai lầm ! ”
“Ôi chúa ơi!”
…
Nghe bàn tán, Cát quản lý đi ngang qua văn phòng, anh gần như suy sụp: Thật sự nghiêm trọng như vậy?
Khi trở lại văn phòng, đầu óc cô tê dại, toàn thân đổ mồ hôi.
***
xong mọi thứ, Phùng Dịch Phong cùng Giang Hiểu Nhi xuống lầu.
“Hay là, em tự mình quay lại lấy!” Hắn tới, ước chừng cả tầng lầu sẽ bị nổ tung!
“Anh đi cùng với! Đã thế này còn lo được mất!” lần cuối cùng rồi.
Ra khỏi thang máy, Phùng Dịch Phong vươn tay ôm eo cô, lúc này quần áo của Giang Hiểu Nhi đã thay xong.
Không quen như thế này, nhưng nghĩ lại, ngày mai đi rồi, không quan trọng, cô không cãi nữa.
Ngay khi cả hai bước vào sảnh của Quốc tế, đoàn người đã đứng dậy, nhưng hai chữ “Tổng giám” đều ngậm trong cổ họng không nói ra được
Sau khi về chỗ ngồi, Giang Hiểu Nhi nhanh chóng thu xếp túi xách, tắt máy: “Ngày mai thu dọn!”
Dù sao thì cũng phải làm thủ tục thôi!
“Được!”
Phùng Dịch Phong gật đầu, trực tiếp cầm lấy chiếc túi trong tay cô, mặc kệ tất cả nhân viên, vòng tay ôm cô đi ra ngoài, giờ phút này thời gian dường như vẫn trôi qua, một lúc lâu, toàn bộ văn phòng mới yên lặng như tờ.
Lái xe đến bệnh viện, Phùng Dịch Phong để y tá sát trùng cho cô , ánh mắt nhìn về phía Thang Lệ Thịnh:
“Nhất Đình thì sao? Tỉnh rồi à? Có chuyện gì không?”
Gật đầu, Thang Lệ Thịnh chỉ vào phòng bên kia:
“Tỉnh lại rồi, chất độc còn sót lại trong cơ thể một ít, hiện tại thể lực còn chưa khôi phục! Đã kiểm tra toàn thân, cũng không có nguy hiểm đến tính mạng. Đó là thuốc tê làm cho người ta tạm thời mất ý thức. Thuốc tồn tại rất lâu., ước chừng là 24 giờ trở lên, đặc biệt dành để chạy trốn! ”
Phùng Dịch Phong khẽ nhíu mày nói: “Làm sao trúng?”
“Hẳn là máy khuếch tán hương. Trong nhà tìm được một ít bụi than, trong đó phát hiện một ít dị vật. Lẽ ra đã chuẩn bị từ lâu, hơn nữa vị trí rất gần với Nhị Thiếu, cho nên bị nặng nhất, và những người khác chỉ phản ứng nhẹ! ”
“Hương liệu? Người phục vụ làm! Lâu như vậy không có người để ý?”