Chương 318
Lê Hiên híp mắt nhìn phía trước, đề tay lên ngực tự hỏi, khi hắn bắt đầu biết Nhiếp Lăng Hàn muốn cưới Tử Vị, thậm chí còn có hài tử, hắn đã cho rằng đó là sự thật.
Nhiếp Lăng Hàn rốt cuộc không giống người bình thường.
Lê Hiên biết Tử Vi để ý chuyện gì, nhưng hắn cũng khinh thường việc nói dối, cho nên trâm mặc.
Tử VI nói: “Cho nên, giữa chúng ta không có loại ý hợp tâm đầu giống Vu Dung cùng Bạch đại ca.”
Lê Hiên cười lạnh, “Chúng ta là chúng ta, bọn họ là bọn họ. Tử VI, nàng có phải thay lòng đổi dạ rồi không? Vì sao ta cảm giác nàng không giống khi trước?”
“Không, ta không thay lòng, chỉ là con người ta thay đối. Đã trải qua nhiều chuyện sinh tử như vậy, ta…”
Lê Hiên hôn thật sâu lên trán nàng: “Thực xin lỗi, Tử Vi, khiến nàng phải một mình đối mặt nhiều như vậy. Cuộc chiến ở núi Mặc, ta có phái người qua, đáng tiếc khi bọn họ tới, các nàng đã lui về.”
“Những người đeo mặt nạ đó là chàng phái đi?”
“Phải. Ta biết Nhiếp Lăng Hàn chắc chắn sẽ diệt núi Mặc, nếu là ta, ta cũng sẽ làm như vậy. Bao gồm cả Thanh Y Đường hiện tại, nếu Nhiếp Lăng Hàn không thể sở dụng, hắn tất nhiên cũng sẽ diệt Thanh Y Đường.”
Nàng rốt cuộc cũng thả lỏng cơ thể cứng đờ của mình, nhẹ nhàng dựa vào ngực Lê Hiên.
Cái ôm này, nàng đã từng rất đối si mê, mùi thanh đàn nhàn nhạt kia, lồng ngực cứng rắn kia. Nàng nhắm mất lại, rốt cuộc buông dây cương ra, xoay người vòng tay ôm lấy eo Lê Hiên.
Lực đạo trên cánh tay Lê Hiên lại tăng một ít, hắn thấp giọng nói: “Nàng cũng biết, trong khoảng thời gian này, ta vẫn luôn tìm nàng. Nhi tử của chúng ta đâu? Từ khi biết hài tử lần đó ta cứu là nhi tử của ta, ta liền biết chúng ta đều sẽ không hề gì, bởi vì trời cao quá ưu ái ta.”
Tử Vi nói: “Nhi tử ở một chỗ an toàn. Chờ cơ hội thích hợp, ta sẽ đưa chàng đi gặp Z33 1Ø.
“Ừm, Tử Vị, trở về đi.”
Tử Vĩ nói: “Ta trở về, Hoa Nhan làm sao bây giờ?”
Lê Hiên cúi đầu liếc nàng một cái: “Hoa Nhan đã về nước, nàng có người yêu của nàng. Tử Vị, ta cùng nàng là có hiệp nghị, nàng giúp ta một lần nữa trở lại Bắc Hoang đại lục, ta giúp nàng san bằng chướng ngại, giúp nàng thuận lợi bước lên đại vị.”
Tử Vi cười nhạt: “Chúng ta ban đầu quen biết, không phải cũng là giao dịch?”
Lê Hiên lắc đầu: “Không, không phải. Lúc ban đầu, nàng là Tử Vi, mà ta là Nguyên Liệt. Khi đó, chúng ta không có hiệp nghị.”
“Ỏ.” Tử Vi nghĩ tới những chuyện xa xôi, “Những chuyện đó, ta hiện tại cảm thấy, đó là chuyện của người khác, là một chuyện xưa không có kết cục. Ta suy nghĩ, sư phụ ta, Mạnh cô cô, bọn họ dẫn đường cho chúng ta tương nhận, sau đó biến mắt vô tung vô ảnh, vì sao?”
Lê Hiên lắc đầu: “Chính là con đường chúng ta phải tự mình đi. Không có người chỉ dẫn, chúng ta cũng phải đi, ai cũng không biết cái gì đang chờ chúng ta. Tử Vị, trở về cùng ta, ta thật sự cần nàng.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!