Cố Cảo Đình ngẩn ra, trong mắt xẹt qua vô cùng cuồng nhiệt, hình như là kỳ quái, nhìn về phía Hoắc Vi Vũ.
Cô sợ hãi ánh mắt anh nóng rực, hô hấp bất bình ổn tăng thêm, tim đập mau, không cách nào tự khống chế.
môi Cố Cảo Đình đã đụng phải môi cô.
của anh nhiệt độ cao hơn cô, ôm cô từ phía sau lưng, ấn vào trong lòng ngực anh, tựa hồ muốn đem cô uốn nắn vào trong người.
Hoắc Vi Vũ tuy rằng tuổi không nhỏ, xem qua băng đĩa không ít, lần trước cũng không biết bị ai làm gì.
tỉnh táo cảm nhận, vẫn là lần đầu tiên, hai chân khẩn trương run lên.
Cố Cảo Đình cầm chân cô, hôn càng thêm cuồng dã, môi hôn từ môi cô chuyển qua vành tai cô, đem vành tai cô ngậm ở trong miệng, toàn bộ hơi nóng thổi tới trong màng nhĩ của cô.
Cái loại cảm giác này, có thể làm nổi gai ốc, hoàn toàn đắm chìm ở một cái thế giới xa lạ.
Không có phân tranh, không có thân phận, không có địa vị, chỉ có theo bản năng rướn người, tại của anh trêu chọc, chậm rãi hướng đi vào chỗ sâu,
Hoắc Vi Vũ nắm chặt cánh tay anh, không biết là muốn đòi thêm, vẫn là muốn đẩy ra, ý thức thân mật dần dần mơ hồ.
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
bàn tay anh cũng hướng lên trên, ở lưng quần cô.
Cô run rẩy kịch liệt, bật thốt lên: “Cố Cảo Đình, nhẹ chút, tôi còn có thương tích.”
Cố Cảo Đình nhìn cô, thở hổn hển, trong mắt không có che dấu say mê, hòa tan ở trong mắt anh đen nhánh.
“Tôi cũng không phải chờ cô không được, cô mấy ngày nay dưỡng thương cho tốt.” Cố Cảo Đình nói giọng khàn khàn.
Hoắc Vi Vũ tâm trầm xuống, rơi vào đáy biển, nhẹ nhàng, có chút mơ hồ, có chút khó hiểu.
Cô nhớ tới lời Cố Kiều Tuyết, đôi mắt dần dần ảm đạm xuống.
Cố Kiều Tuyết nói cô không có thú vị, cũng không có nữ tính, cho nên, Ngụy Ngạn Khang lười chạm vào cô.
Là như thế này sao?
Hoắc Vi Vũ nhìn thẳng Cố Cảo Đình, thương cảm hỏi: “Tôi thật sự không ổn sao? anh lần trước ở phòng tắm là như thế này, lần này cũng là như thế này, nếu không muốn chạm vào tôi, đừng làm cho tôi hy vọng, sẽ làm người thất vọng.”
“cô hy vọng tôi chạm vào cô?” lòng Cố Cảo Đình đang điên cuồng nhảy nhót, ánh mắt sáng quắc nhìn cô.
Hoắc Vi Vũ ý thức được mình nói sai.
Cô xoay mặt, “coi như tôi không có nói.”
Cố Cảo Đình cầm tay cô, đặt ở trên bụng mình, làm cô cảm giác anh phản ứng đàn ông bình thường.
Đừng nói là hôn cô, chỉ cần đối diện cùng cô, nơi nào đó của anh đều căng cứng như sắt.
Nhiều khó chịu, chỉ có chính mình biết.
Hoắc Vi Vũ muốn thu tay lại, lòng bàn tay như là bị đầu thuốc lá châm nóng.
Anh đè nén tay cô, hầu kết gợi cảm lăn lộn, “Nơi này, cô muốn, tùy thời đều có thể cho. cô hiện tại muốn sao?”
Hoắc Vi Vũ khẩn trương nói không nên lời, đôi mắt chớp chớp nhìn mặt anh lạnh lùng.
Nếu nói muốn, giống như có vẻ, gấp không chờ nổi, tuy rằng là cô mời, ngược lại có loại cảm giác tên đã trên dây.
Lộc cộc lộc cộc
bụng cô không hợp thời kêu lên.
Hoắc Vi Vũ cúi đầu xuống.
Cố Cảo Đình buông tay ra, “Ăn cơm trước đi, cơm trưa cô cũng chưa ăn, nên đói bụng, vốn dĩ là thiếu dinh dưỡng, vận động trở lại, tôi sợ làm cô hôn mê.”
Anh gắp cho cô miếng thịt kho tàu.
Hoắc Vi Vũ đỏ mặt.
Anh có thể đem người làm cho hôn mê, anh cũng quá mạnh mẽ.
di động Cố Cảo Đình vang lên, anh nhìn đến số hiện lên, ánh mắt lập tức sắc nhọn, tiếp nghe, “Có tin tức?”
Hoắc Vi Vũ xem anh sắc mặt càng ngày càng kém, biểu tình càng ngày càng trầm, giống như gió lốc tiến đến, hơi có vô ý, sẽ bị cuốn vào trung tâm xoáy nước.