Hoắc Vi Vũ thầm nghĩ, lần này không xong rồi.
Giả bộ tới tháng? Tới tháng thì phải có máu, hiện tại cô không có.
Ngụy trang đau bụng? Cố Cảo Đình là hạng người gì, rất thông minh, liếc một cái là có thể nhìn thấu, bị anh ta xem thấu, chính mình xui xẻo thêm!
Hoắc Vi Vũ nghĩ ra N phương pháp, đều bị cô bác bỏ hết.
Trong lúc đó, bất tri bất giác, Cố Cảo Đình đã đến cửa khu nhà cũ.
Cô thấy Thái Nhã đứng trước cửa nghênh đón, mặt sầu thảm, nóng nảy đi tới đi lui, cô nhếch lông mày lên, tò mò.
Chẳng lẽ cô sử dụng Hồng Hoang Lực, chuyện chuyển biến tốt.
Cố Cảo Đình vừa xuống xe, Thái Nhã liền xông đến, lo lắng nói:
“Cảo Đình, xảy ra chuyện rồi, Mai Lâm tự sát.”
Mai Lâm? Thiên kim của Mai tướng quân?
Là vị hôn thê dự định của Cố Cảo Đình trong truyền thuyết đây mà, chẳng qua là bị can thiệp một chút, đời thứ tư, liền trở thành cô.
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
Mặt Cố Cảo Đình không cảm xúc đi vào biệt thự, lạnh nhạt nói:
“Chết chưa?”
“Chưa.” Thái Nhã trả lời.
Cố Cảo Đình ngồi xuống sofa, ánh mắt rét lạnh liếc Thái Nhã, như tư thế của một quân vương:
“Vậy thì chờ ả chết rồi hãy báo cho ta.”
Thái Nhã: “…”
Cố Cảo Đình nhìn Quách phó quan ra lệnh:
“Có thể gọi cục trưởng cục dân chính đến rồi.”
“Không đúng, Cảo Đình, Mai Lâm tự sát vì con, hiện tại Mai tướng quân biết con hủy hôn, lấy thân phận của Mai tướng quân, sợ hắn hại con, ảnh hưởng tới sự nghiệp của con, thêm một người bạn còn tốt hơn thêm một kẻ địch.” Thái Nhã khổ tâm nói.
Khóe miệng Cố Cảo Đình giật giật, lạnh bạc nói:
“Người hại tôi rất nhiều, nhưng chưa có ai thành công, hơn nữa, tôi đồng ý kết hôn với con gái hắn khi nào?”
Sắc mặt Thái Nhã tái nhợt.
Đúng là bà chủ trương tác hợp mối hôn sự này. Cố Cảo Đình cũng chưa hề tỏ thái độ, bà cứ định làm như vậy, không nghĩ đến Hoắc Vi Vũ xuất hiện làm cản trở kế hoạch của bà.
Hoắc Vi Vũ thấy ánh mắt Thái Nhã tràn ngập oán niệm trừng nàng, đôi mắt đảo quanh, lóe lên một tia gian xảo.
Cô tách ra khỏi Cố Cảo Đình.
“Là tại anh trầm mặt mới làm người ta hiểu lầm đấy, Cố tư lệnh, không phải anh nên đi nói rõ ràng sao?”
Hoắc Vi Vũ vòng tay trước ngực, chỉ tay nói.
“Giải thích?” Cố Cảo Đình cười lạnh một tiếng, không kiên nhẫn nói:
“Tôi không cần phải đi giải thích với người mình không quen!”
“Tôi không hi vọng sau khi cưới chuyện này còn dây dưa không rõ.” Hoắc Vi Vũ nói.
Trong nháy mắt Cố Cảo Đình đứng lên, khí thế cường đại áp bức tràn ngập căn phòng.
Hoắc Vi Vũ tự giác bỏ tay xuống.
Anh ta từ trên cao nhìn xuống cô, trầm giọng nói:
“Yêu cầu của cô hợp tình hợp lý, tôi sẽ xử lý chuyện này sạch sẽ, hi vọng trước hôn nhân cô cũng xử lý sạch sẽ chuyện của cô.”
Cô có thể nói, cô muốn xử lý anh ta sạch sẽ sao?
Cố Cảo Đình nhanh chân bước ra cửa, lúc đi qua Quách phó quan, ra lệnh:
“Ở nhà trông trừng cô ấy, nếu như lại để cô ấy chạy trốn, ngươi có thể về quê làm ruộng, ta không nuôi phế vật.”
Hoắc Vi Vũ: “…”
Nhìn Cố Cảo Đình đi, khí tức rét lạnh của anh ta vẫn còn lưu lại, khiến người ta không thả lỏng được.
Hoắc Vi Vũ nhìn sắc mặt Thái Nhã cực kém.
“Cô đã dùng thủ đoạn gì, khiến Cố Cảo Đình từ bỏ sự nghiệp đi cưới cô? Dì của Mai tướng quân là vợ tổng thống đấy.” Thái Nhã không bình tĩnh chất vấn.
“Tôi cũng rất hiếu kỳ, lần sau nhớ hỏi Cố Cảo Đình một tiếng, tránh nói tôi dùng thủ đoạn mê hoặc, không cùng cấp bậc. Mặt khác…”