Chương 107
Vị thủ lĩnh thị vệ kia trừng mắt nhìn Tần Hổ, thong thả nói.
Nói hay! Quân Lâm trong lòng thầm cổ vũ. Vị thủ lĩnh thị vệ này đem toàn bộ tội đổ lên đầu Tần Tiểu Bảo, nói một hồi làm cho Tần Hổ không còn đường cãi, không chỉ thế, cao minh nhất là làm cho Đường Đại công tử đẹp mặt hẳn lên, chỉ bằng công phu vỗ mông ngựa này, tuyệt đối là nhân tài.
– Đại công tử Đường phủ?
Tần Hổ nghe lời này thiếu chút nữa đã bị hù chết. Hắn hiện tại rất sợ, đúng là sợ Đường gia. Không nói mà run, đúng là có tật giật mình. Vị thần bí công tử kia cũng thật đáng sợ, nhưng thường không biết thì không sợ, Tần Hổ tuy cũng sợ cái vị thần bí công tử kia, nhưng cũng không biết lai lịch thế nào, thực lực ra sao nên cũng không lo lắm. Còn đây lại là động tới Đường phủ. Đấy là một thế gia lâu đời trong kinh thành, diệt một cái Bắc Thành Bang nho nhỏ của mình chỉ như đi dạo mà thôi. Đừng nói đến hắn cách đây theo lệnh của vị thần bí công tử kia, trộm lấy huyền đan Đường gia, vẫn đang cực kì lo sợ, sợ một ngày Đường gia tìm tới cửa, Bắc Thành Bang cũng mình sẽ chìm trong tai ương. Ai ngờ con của mình lại đi trêu vào Đại công tử Đường gia. Đây đúng là tự cầm dao chặt chân mình.
Lúc này, Tần Hổ cảm thấy mình sắp ngất. Oan gia đối đầu, trốn còn không nổi, con mình lại đi chọc vào bọn họ, muốn chết cũng không cần phải vội thế chứ? Người khác đụng vào còn có đường sống, con mình đụng vào là chỉ có khóc hận thôi.
Nhìn đứa con bị Đường gia đại công tử “phanh thây đè thịt”, cả người toàn máu, trong lòng Tần Hổ vừa bực vừa tức vừa đau lòng. Thế lực Bắc Thành Bang tuy không nhỏ, nhưng so sánh với quyền thế của Đường gia, chỉ sợ còn thấp hơn con kiến so với con voi. Nên với con độc nhất của mình, hắn thật sự là rất giận dữ. Chuyện lần trước đã bị phế đi huyền khí, đã đánh cho mất nửa cái mạng, thế mà không chịu nhớ, xem ra lần này, chỉ sợ cái mạng cũng chẳng còn. Không chỉ có Tần Hổ sợ hãi, bốn vị bổ khoái cũng choáng váng. Vốn định giúp Tần công tử xả giận, kiếm ít tiền chơi bời, ai ngờ lại đụng vào Đường đại công tử, cái này không phải vấn đề tiền nữa rồi, trực tiếp đi chết đi.
– Về phần vài tên bại hoại các ngươi, tạm thời chờ ở đây, đợi thủ trưởng các ngươi qua đón. Ta thật sự muốn hỏi hắn, nha môn hình bộ đều như thế này sao? Dựa vào thế lực Hắc bang, ức hiếp dân lành, vẽ đường cho hươu chạy? Làm xằng làm bậy!
Đường Nguyên nhìn mấy tên bộ khoái, lần này nói lại càng hiên ngang lẫm liệt hơn. Chẳng qua nhưng lời này không nên phát ra từ miệng Đường Nguyên, mà phải là do người khác nói hắn mới đúng. Chẳng trách Quân Lâm nghe xong không nhịn được phải ôm bụng mà cười, Đường mập lại thành lương dân yếu ớt, thật sự là hết chỗ nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!