Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Quân Lâm Binh Vương (FULL)

- Ai thế? Xin hỏi là vị nào khác trong hai đại thánh địa đang ở nơi này? Xin mời hiện thân ra. Chớ để bởi vì sự hiểu lầm nhất thời mà ảnh hưởng tới tình hữu nghị giữa hai bên.

Vẻ mặt Hoàng Thái Dương lập tức trở nên thận trọng. Hành gia vừa ra tay liền biết có phải hay không. Mặc dù chỉ là một câu rất đơn giản, nhưng Hoàng Thái Dương đã hoàn toàn cảm nhận được sự cường đại của người này. Thậm chí, ngay cả ý tứ vũ nhục trong lời nói của người này hắn cũng không để ý tới, mà ngữ khí đại biến liền lập tức lên tiếng quát hỏi. Bởi vì hắn nhanh chóng đoán được, thực lực của người vừa lên tiếng khá cao minh.

So sánh với sự an nguy của bản thân mà nói, một chút vũ nhục trong lời nói thật sự là chuyện nhỏ bé không đáng kể! Với hơn trăm năm kinh nghiệm giang hồ phong phú trước đây của Hoàng Thái Dương, làm sao có thể không hiểu được đạo lý này!

Quân gia quả nhiên có cao thủ!

Hơn nữa nghe thanh âm kia, thực lực chỉ sợ không thua kém gì mình!

Hoàng Thái Dương cực kỳ kinh hãi!

Xem ra, ta thủy chung vẫn còn đánh giá thấp Quân gia. Người này nếu như cùng Ưng Bác Không đã đạt tới cảnh giới Chí Tôn liên thủ, liền có thể tạo thành uy hiếp khá lớn đối với mình, thậm chí là uy hiếp trí mạng!

Lúc này, ý tưởng đến Quân gia trả thù hoặc là vơ vét Diệp Cốt đan của Hoàng Thái Dương đã tự động biến mất. Thậm chí, đôi tà nhãn của hắn đã từ từ bắt đầu nhìn xung quanh, tìm kiếm đường rút lui. Bởi vì cảm giác mẫn tuệ của hắn đã cảm giác được, tối nay cực kỳ hung hiểm, nếu như vô ý khinh suất thì có thể táng mạng đương trường!

Đây là một loại trực giác được rèn luyện ra từ hơn trăm năm kinh nghiệm giang hồ với muôn ngàn thử thách! Hoàng Thái Dương đối với trực giác của mình luôn luôn tin tưởng không hề nghi ngờ!

Thanh âm loạt xoạt vang lên, một lục y thiếu nữ lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở bên cạnh Ưng Bác Không, lạnh lùng nhìn Hoàng Thái Dương nói:

- Là ta

Nói chuyện là Mai Tuyết Yên, nhưng đi ra lại là Xà vương Thiên Tầm.

Ánh mắt của Hoàng Thái Dương chợt trợn lên thật lớn. Hắn cho rằng xuất hiện chắc chắn phải là một người có cấp bậc Chí Tôn cao thủ cùng tuổi với mình không sai biệt lắm, hoặc cũng có thể là một lão phụ nhân da nhăn tóc bạc, nhưng không có nghĩ tới đó lại là một cô nương xinh đẹp trẻ tuổi như vậy, không khỏi cứng lưỡi, hỏi:

- Ngươi là vị kia?

Đây cũng là lần đầu tiên Xà Vương cùng thảo nguyên Ưng thần Ưng Bác Không gặp mặt sau khi đến Quân gia. Lúc này cũng không hề dịch dung, Ưng Bác Không liếc nhìn thấy là nàng, hơn nữa lại còn đứng ở bên cạnh mình, nhất thời hai con mắt trợn tròn. Nếu không phải là định lực của Ưng Bác Không bất phàm, có lẽ đã kinh hô lên rồi! Mặc dù cuối cùng miễn cưỡng khắc chế được, nhưng thần sắc không thể tin đã tràn đầy trên mặt!

Vị độc vương của Thiên Phạt, xà trung Chí Tôn (Chí Tôn trong loài rắn) này tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này như thế?

- Lão Ưng, ngươi trừng mắt cái gì? Ta xuất hiện ở nơi này, ngươi rất bất ngờ sao?

Xà vương Thiên Tầm hừ một tiếng, đối với vẻ mặt của lão hết sức bất mãn

- Nhưng... vấn đề là, làm sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này?

Ưng đại Chí Tôn đầu óc có chút chập mạch, lắp ba lắp bắp nói. Nha đầu này không phải là đi theo lão Đại của nàng trở về Thiên Phạt sâm lâm rồi sao? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở Quân gia? Một nam một bắc cách nhau cũng rất xa đấy chứ?

- Ta chính là theo chân các ngươi trở về. Hi hi.

Xà vương cười cười.

- Nha, thì ra là thế!

Bộ dạng Ưng Bác Không giống như bừng tỉnh đại ngộ, sau đó ánh mắt nhìn về phía Xà vương liền ám muội dị thường, nghĩ về thời gian Quân Khương Lâm ở Thiên Nam đã từng chẳng biết tại sao mà mất tích chừng hai ngày. Chẳng nhẽ là hắn trong hai ngày kia lại chạy vào Thiên Phạt sâm lâm đem vị Xà vương này dụ dỗ đến đây? Thật sự là cường nhân a!

Vì sao kêu là cường nhân? Có thể làm việc mà người thường không thể làm không phải là cường nhân sao!

Xem ra hai ngày kia Quân đại thiếu ở trung Thiên Phạt sâm lâm cùng Xà vương ngươi dựa ta theo, tâm đầu ý hợp, sau khi cùng Quân Khương Lâm rời đi Thiên Nam, Xà vương luyến gian tình nhiệt (đại loại có ý rất nhớ nhung, nóng bỏng,...), một đường đuổi đến.... Đúng rồi, hai ngày này, tiểu tử Quân Khương Lâm này động một tí liền biến mất đâu không thấy, xem ra cũng là cùng ai đó đi hẹn hò rồi...

Tiểu bạch kiểm này giỏi gớm, ngay cả thú vương cũng có thể dụ dỗ đến đây.

Bất quá chỉ trong một thời gian ngắn, ở trong đầu Ưng Chí Tôn đã phác thảo ra một cái kịch bản của một vở kịch ngôn tình, hơn nữa còn tự đạo tự diễn nhịp nhàng ăn khớp, càng nghĩ càng cảm thấy rằng có khả năng lớn...

Trong nháy mắt Ưng Chí Tôn quả thật là cảm thấy bội phục sát đất. Câu dẫn mỹ nữ trong nhân thế tính là gì? Nhìn Quân đại thiếu người ta kia kìa, vô thanh vô tức liền câu dẫn đến đây một nàng Thiên Phạt thú vương, hơn nữa còn là một nàng hết sức cường hãn! Đây mới là bản lĩnh lớn a!

Không thể không nói, ý nghĩ của Ưng Bác Không lần này, mặc dù có chút thái quá, nhưng cùng sự thật cũng không khác xa nhau lắm, chẳng qua là nhầm đối tượng mà thôi...

Hai người nói chuyện không coi ai ra gì như vậy, đối với câu hỏi của Hoàng Thái Dương, vị cao nhân lánh đời đến từ tam đại Thánh Địa này cũng không hề để ý, đem vị đại cao thủ có thân phận cùng tu vi trên cả Chí Tôn này hoàn toàn gạt sang một bên. Hoàng Thái Dương nhẫn nhịn hết lần này tới lần khác, lại thấy hai người kia đúng là càng nói càng có vẻ hết sức phấn khởi, cũng không hề đem mình để ở trong mắt chút nào, không khỏi tức giận bừng bừng, thét dài một tiếng, dữ tợn nói:

- Hai tên tiểu bối các ngươi, làm sao dám không đem lão phu để ở trong mắt như thế! Hôm nay lão phu sẽ để cho các ngươi biết sự lợi hại!

"Hốt" một tiếng, thân ảnh của Hoàng Thái Dương từ đỉnh tháp bay vút xuống, mái đầu bạc "vút" một tiếng ngửa ra sau, hai tay ở giữa không trung làm một cái động tác nho nhỏ đầy quỷ dị rồi mới nhẹ nhàng hạ xuống!

Ngay trong nháy mắt thân ảnh của hắn đột nhiên hướng phía dưới rơi xuống này, tất cả mọi người ở đây đều có một cảm giác kỳ quái, một loại cảm giác đột ngột dị thường. Mọi người đều cảm giác được thân thể của mình tựa hồ không thể do chính mình khống chế giống như lúc thường mà muốn ngã quỵ tới trước, trong mũi miệng càng là ngạt thở một hồi, tất cả không khỏi đều chấn động!

Hoàng Thái Dương này chỉ đơn giản là tiến lên phía trước, thế nhưng lại giống như đem toàn bộ không khí trong sân một lần liền rút hết. Đình viện to như vậy, thế nhưng đã hình thành một vùng chân không! Hơn nữa ở bên trong còn hình thành nên một cái lốc xoáy huyền khí, hấp dẫn lấy thân thể người ta hướng về trung tâm ngã xuống!

Tin rằng chỉ cần một lần ngã vào trong đó, vậy chỉ có thể hoàn toàn mặc cho Hoàng Thái Dương kia thao túng.

Một tay tạo nghệ công phu này rất có chút bóng dáng của 'Thiên Địa Tù Lung', nhưng dù sao vẫn còn kém xa. Mặc dù không đạt đến cảnh giới khủng bố chỉ cần nhấc tay là vây khốn địch từ bốn phương tám hướng, nhưng vẫn đủ để kinh thế hãi tục rồi!

Bốn người ở giữa sân cơ hồ đồng thời vận khởi huyền công của bản thân. Trong bốn người Quân Chiến Thiên, Quân Vô Ý, Xà vương, Ưng Bác Không chí ít người thấp nhất cũng có thực lực Thiên Huyền trở lên, đều kịp thời phản ứng lại. Còn về phần những người khác, tất cả đều rơi vào trong trạng thái nhất thời không khống chế được bản thân. Cha con Quân Chiến Thiên tự biết thực lực bản thân mình còn kém, tùy tiện ra tay chỉ làm liên luỵ đến phe mình, liền mạnh mẽ quay người lại, nhanh chóng thoát khỏi phạm vi khống chế của lốc xoáy. Ưng Bác Không thuận tay chém ra, càng là trực tiếp đưa hai người bọn họ loại trừ ra ngoài vòng chiến.

Quân Chiến Thiên vừa mới xoay người lại, đã thấy Ưng Bác Không cùng Xà vương đều là tóc dài tung bay, đã cùng Hoàng Thái Dương tiến hành chiến đấu cùng một chỗ!

Hai người đều có động tác giống nhau. Song chưởng của Ưng Bác Không mở rộng, nhanh chóng xoay tròn triệt tiêu đi hấp lực cường đại, một đôi ưng trảo ở trên không trung tiến lên một chút liền phát ra tiếng rít sắc bén; Xà vương cũng xoay tròn theo hướng ngược lại, vốn là bất động tại chỗ, sau đó thân hình nhanh chóng nhảy lên, trên không trung vạch ra một đạo quỹ tích uốn lượn, đánh về phía Hoàng Thái Dương!

Kình phong thổi lên, lại là Ưng Bác Không nhảy vọt lên, giống như thương ưng, vận khởi công lực toàn thân, rồi lại trong nháy mắt ầm ầm hạ xuống.

Hai người lúc lên lúc xuống, tựa như linh xà thổ tín, vừa là ưng tấn công từ trên bầu trời, lại trong phút chốc hoàn thành xong tình thế hợp kích gần như thiên y vô phùng!

Ưng xà sinh tử bác!

Hoàng Thái Dương quát lớn một tiếng:

- Chút tài mọn! Ngọc nhỏ mà cũng muốn tỏa sáng!

Đột nhiên toàn bộ thân hình xoay tròn quỷ dị, dường như trong nháy mắt này biến thành một đoàn hư vô, nhưng mà đầy trời đầy đất, tất cả lại là chưởng ảnh quyền phong, tựa hồ có ngàn vạn bàn tay nắm đấm đồng thời đánh ra.

Ưng Bác Không hét lớn một tiếng:

- Quỷ Ưng!

Cả thân mình đột nhiên nhẹ nhàng dị thường mà bay lên, ưng trảo cuồn cuộn phô thiên cái địa đè xuống. Trong đôi mắt của Xà vương Thiên Tầm đột nhiên lóe lên ánh sáng xanh biếc, trên người đột nhiên có vô số sợi tóc màu xám nhỏ dài bay ra ngoài, đồng thời tiếp cận địch nhân, hai tay hai chân thậm chí cả mái tóc cũng cùng lúc cuồng mãnh tiến công!

Hoàng Thái Dương "hừ" lạnh một tiếng đầy kinh ngạc, nói:

- 'Thiên Hàn Địa Đống' (trời lạnh lẽo đất đóng băng), lấy ở đâu mà nhiều tuyến xà như vậy!

Song chưởng rung lên, bóng xám bay ra tứ phía. Nhưng vào lúc này, Ưng Bác Không cùng Xà vương cũng đã song song tới gần người!

"Phanh phanh phanh" vài tiếng trầm đục, ba người đồng thời phân ra ba phương hướng bắn ra, nhưng trong nháy mắt thân ảnh bay ngược lại còn chưa đình chỉ, lại đồng thời đảo ngược lại, trên không trung từng người kéo ra hơn mười cái tàn ảnh hư ảo như có như không, trong lúc sét đánh không kịp bưng tai lại điên cuồng quấn vào một chỗ!

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận