Chương 108
Nhưng Đường Nguyên tuyệt không ngờ rằng hắn thuận miệng vu một câu lại như mèo mù vớ cá rán( nv: mèo mù đụng chuột chết), may mắn thế nào lại gậy ông đập lưng ông!
Vừa nghe Đường Nguyên nói xong, Tần Hổ liền sợ mất hồn, cả người mồ hôi lạnh thi nhau toát ra. Trời ơi thằng con chết tiệt này đúng là đi đêm có ngày gặp ma. Ai cũng đều hiểu là tên tiểu tử họ Đường này đang vu hãm, nhưng không phải là không có thật, đúng là #$%^&*. Toi thật rồi! Lỡ mà con mình bị hắn mang về khai ra điều không nên khai thì…. Người thông minh của Đường gia cũng đâu có ít.
Quân Lâm đang cười lạnh nhạt, bỗng thấy được mặt Tần Hổ tự nhiên trắng bệch, ánh mắt né tránh, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái. Đường Bàn Tử nói những lời này căn bản là chỉ để thêm mặt mũi mà thôi, sao Tần Hổ lại phải thất kinh như thế? Nói thế nào thì hắn cũng là người đứng đầu một bang phái, tuy cũng chỉ là một trong sáu đại bang phái ở bắc thành nhưng Tần Hổ bang chủ cũng không cần phải như thế chứ? Kì thật mà nói, nếu như Tần Hổ có thể mượn chuyện này mà kết giao với Đường gia thì đúng là chuyện tốt, thế nhưng nhìn biểu hiện của hắn lúc này như là có tật giật mình… Vì cái gì chứ?
Khoan! Có tật giật mình? Nghĩ đến điều này, ánh mắt Quân Lâm đang nhìn về phía Tần Hổ liền trở nên ý vị, trong lòng liền tính toán.
– Khuyển tử vô lễ, không được giáo huấn đầy đủ, không biết quý phủ trước hết có thể cho phép tại hạ đem khuyển tử về dưỡng thương, sau đó sẽ đưa đến quý phủ thỉnh tội được không? Tất nhiên là khuyển tử làm kinh động khách quý, Tần mỗ sẽ bồi thường, làm cho đại thiếu gia vừa lòng.
Tần Hổ dù sao cũng là người đứng đầu một bang, tuy sau sự kiện kia co lại như chim sợ cành cong, nhưng kinh nghiệm nhiều năm cũng không phải không có, liễn dễ dàng trở nên bình thường, mặt hòa hoãn đưa ra ý kiến.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!