Chương 231
Sắc mặt Dạ Cô Hàn mười mấy năm nay không biến đổi, bây giờ trở nên trắng bệch, nháy mắt lại biến thành màu đỏ. Một nửa là do tức giận, một nửa là cảm thấy oan uổng.
Quá vô sỉ! Thực vô sỉ! Người cư nhiên có thể vô sỉ đến bậc này, quả thật khiến người ta tức điên lên!
“Ngươi…” Dạ Cô Hàn giơ tay lên, từ chưởng biến thành chỉ, chỉ vào mặt Quân Khương Lâm, ngón tay tức giận đến phát run, đối với một vị thiên huyền cao thủ mà nói, quả thực là chuyện không thể tưởng tượng! Nghẹn ngào nửa ngày, cuối cùng Dạ Cô Hàn lại nói ra một câu phi thường kinh điển ở kiếp trước của Quân Khương Lâm: “Làm người không thể vô sỉ đến mức này!”
Dạ Cô Hàn bị hắn làm cho tức giận đễn nỗi thiếu chút nữa ngay tại chỗ lâm vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma, nghe công chúa nói vậy liền “xoát” một tiếng biến mất trước mặt Quân Khương Lâm. Trong lòng lão âm thầm ra quyết định: tiểu tử này mặc dù là có huyền khí quẩn quanh thân, thế nhưng vũ lực lại kém cỏi, đã thế há mồm ra lại toàn những lời độc mồm độc miệng, sau này nên ít tiếp xúc với hắn thì hơn. Vạn nhất nếu bị hắn làm cho tức chết, vậy chẳng phải mình chính là người đầu tiên sáng tạo nên một giai thoại: một thiên huyền cao thủ đường đường bị một tên vô danh tiểu tốt làm cho tức đến chết sao!
Trong thời gian ngắn ngủi, không có động thủ qua một lần nào thế nhưng huyết khí cũng liên tục bốc cao, khiến lão muốn hộc màu ra để xả nỗi uất hận này! Trải qua bao nhiêu chuyện trong mấy chục năm trong đời thế nhưng chưa bao giờ lão gặp qua cảnh này. Cho dù có luyện công tẩu hỏa nhập ma cũng không nghiêm trọng bằng lời nói của hắn.
“Lão tử nếu có tức chết cũng là gặp con quỷ nhà ngươi đó! Bất quá phải cảm ơn các ngươi vì đã giải quyết hộ một chuyện phiền toái”. Hắn hừ hừ hai tiếng, mắt thấy Linh Mộng công chúa và Dạ Cô Hàn đã rời đi, Quân Khương Lâm nhìn đoạn ngã tư đường đã trống trơn không một bóng người, cười quỷ dị một tiếng, sau đó vịn tay lên bờ tường dùng sức, “xoát” một tiếng đã nhảy lên đầu tường, nháy mắt biến mất không còn cái bóng.
Linh Mộng công chúa mãi cho đến khi lên kiệu, toàn thân vẫn còn run rẩy như cũ, trước mắt biến thành một mảng màu đen, thở phì phò ra từng ngụm từng ngụm khí một, chỉ cảm thấy tâm lý mình như có tảng đá ngàn cân đang đè nặng, ngực giống như muốn nổ tung ra vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!