"Gia gia hôm nay sao lại cao hứng vậy nhỉ? Chẳng lẽ là có chuyện vui?" Nhìn vẻ mặt Quân Chiến Thiên lão gia tử có chút hả hê cùng nét vui mừng khôn tả, Quân Khương Lâm không khỏi hỏi thầm một câu.
"Khiến ta cười chết mất, cái lão vương bát đản kia, cũng không biết từ nơi nào kiếm được phương thuốc cổ truyền, nói là từ ngọc san hô dưới đáy biển có thể trị khỏi thương thế trong đan điền, đê cháu hắn bỏ ra một cái giá trên trời năm trăm linh hai vạn để mua về dùng luyện công, phụ công gì đó, kết quả ngươi đoán thế nào?" Quân lão gia cười đến nỗi híp con mắt lại, cả người run rẩy từng hồi.
"Sao vậy ạ? Chẳng lẽ là hàng giả? Là một phế vật không dùng được?" Quân Khương Lâm thấy lão nói thế liền hỏi lại.
Ừm, bây giờ lão gia tử muốn thổi phồng chuyện này lên, mà tam thúc ở bên cạnh cũng không nói gì.
"Oa ha ha ha." Quân lão gia tử một tay vỗ bàn, một tay vỗ đùi, cười đến nỗi nước mắt cũng chảy ra, nói: "Không, không phải là phế vậy, mà đúng là hàng thật, rất thật, dùng rất tốt! Ha ha. Kết quả, kết quả, mau đem rượu đến đây cho lão nhân gia, nếu không ta cười đến chết mất." Sau khi lão gia tử uống một ngụm rượu, liền thở ra một hơi nói tiếp: "Nghe nói là đang tới thời khắc mấu chốt, đan dược thần kỳ chữa thương ngọc san hô cư nhiên nổ mạnh một tiếng! Thật sự là quá tốt mà! Oa ha ha ha."
"Phì!" Quân Chiến Thiên đang uống một ngụm rượu, sau đó lại không nhịn được phun ra không còn một giọt.
Tam thúc Quân Vô Tình ngồi đối diện càng ho kịch liệt.
"Oa ha ha ha. Lý Thượng lão già kia, biến khéo thàng vụng, chớ nói là chữa thương cho đan điền, ngày hôm nay ngay cả kinh mạch cũng đều bị tổn thương thảm trọng, cơ hồ là đang hấp hối, cái này cũng đúng đúng thôi, thậm chí ngay cả người cháu mà lão thương yêu nhất thản nhiên đứng ngoài cũng bị tổn thương." Lão gia tử hơn một năm nay không có cười sảng khoái như vậy, thân thể ngửa lên ngửa xuống, ngã trái ngã phải, nói tiếp: "Nghe nói tên mặt trắng đó đã bị hủy đi dung nhan rồi, oa ha ha."
Quân Khương Lâm bưng chén rượu lên, cứ thế trợn mắt há mồm mà nhìn.
Ta, ta nguyên vốn chỉ muốn làm tiểu, tiểu nhân phá hư một một chút chuyện của bọn họ mà thôi, có trời đất chứng giám, lúc ấy ta thực sự không có nghĩ đến lại đạt được chiến thắng huy hoàng như vậy. Ta chỉ muốn phá hư ngọc san hô mà thôi, không có ý khác.
Về phần thái sư Lý Thượng bởi vậy mà trọng thương, Lý Du Nhiên bởi vậy mà bị hủy dung, ta thật sự không có nghĩ tới a! Ta vô tội mà, mặc dù vậy ta còn muốn bọn họ trọng thương nặng hơn chút nữa mới hay. Cư nhiên chỉ tiện vung tay một cái đã tạo ra một cục diện tốt đẹp như thế, đúng là tạo hóa trêu người.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!