Quân Khương Lâm nhận lấy, nhìn một chút rồi hỏi.
- Thiếu gia sớm đã có phân phó, tiểu nhân đương nhiên không làm bị thương đến nó, nếu hiện tại lập tức buông tay, tiểu nhân tin chắc nó vẫn có thể bay tới nơi muốn tới, thời gian cũng không sai lệch bao nhiêu.
Hắc y nhân cười cười, rất tự tin nói.
Quân Khương Lâm gật đầu, từ trên chân bồ câu nhẹ nhàng gỡ xuống một cái ống trúc nhỏ, từ đó lấy ra một mảnh giấy nhỏ.
- Nội trong một tháng phải giết chết Quân Khương Lâm! Thế bất lưỡng lập!
Trên tờ giấy chỉ có duy nhất một câu này, bút tích vô cùng cẩu thả, chứng tỏ người viết đang vô cùng kích động, phần đề tên chỉ có duy nhất một chữ "Nguyệt".
- Ha ha ha, nữ nhân này quả là hẹp hòi, ta không phải chỉ chửi nàng là con kỹ nữ thối, tát nàng vài cái bạt tai thôi sao? Chẳng lẽ nàng cho rằng mình là một người thanh cao, không phải là một kỹ nữ sao? Bụng dạ như thế thì làm sao thành đại sự được!
Quân Khương Lâm mỉm cười lắc đầu, khinh thường mà nói.
Hai hắc y nhân trên mặt đều đồng thời giật giật. Nếu là một cô gái bình thường, gặp phải chuyện này còn muốn giết người, huống chi đây là một tuyệt sắc nữ tử thân mang huyền khí tâm cao khí ngạo?
- Nếu phóng thích bồ câu này đi thì có thể theo nó truy ra điểm đến không?
Quân Khương Lâm giơ lên tờ giấy trong tay.
- Không cách nào truy ra!
Hắc y nhân mặt lộ vẻ khó khăn:
- Loại bồ câu này quen bay đường dài, sự dẻo dai rất mạnh, trừ phi nhân lúc nó vừa bay lên có thể bắt được hoặc giết chết ngay, những lúc khác thì tiểu nhân thực lực có hạn, không thể làm gì hơn.
- Vậy sao? Nếu vậy thì không còn việc của ngươi nữa!
Quân Khương Lâm cẩn thận tỉ mỉ xếp tờ giấy lại như cũ rồi nhét vào lại ống trúc. Cuối cùng, sau khi cẩn thận kiểm tra cách buộc ống trúc đã giống y đúc Nguyệt Nhi cô nương đã buộc, thậm chí vận cả Khai Thiên Tạo Hóa Công, đem tất cả khí tức yếu ớt còn lưu lại của mình tẩy sạch đi, mới đưa chim bồ câu cho thuộc hạ.
- Được rồi, cho nó bay đi.
Hắc y nhân tiếp nhận bồ câu đưa tin liền xoay người bỏ đi. Quân Khương Lâm mỉm cười, gió đêm nhẹ nhàng mơn trớn trên mặt hắn: "Thả con chuột lắt, ngồi chờ chuột to, thiên la địa võng, cá tôm nào có thể thoát? Hahaha…. "
Một đêm này, đối với Thiên Hương Thành mà nói, đã không giống những đêm bìnhthường khác nữa rồi.
Trong bóng tối tĩnh lặng, thỉnh thoảng lại có người mang theo kim sắc, ngân sắc, bạch sắc, hoàng sắc huyền quang bay lên, nhìn thoáng qua như pháo hoa phóng ra, khá là náo nhiệt.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!