"Thống khoái một điểm coi, mau dạy phương pháp múa đao cho ta. Vừa rồi ngươi chẳng phải thổi phồng là đao pháp của mình lợi hại lắm mà!" Độc Cô Tiểu Nghệ tức giận giậm mạnh chân, cắn môi muốn phẩy tay áo bỏ đi, thế nhưng nghĩ lại, nàng cảm thấy không nỡ. Thật vất vả mới có cơ hội gặp hắn một lần, nếu mà có cả bảy vị ca ca cùng đi...Lần sau gặp mặt không biết là lúc nào đây? Nhưng cái tên đầu gỗ này... Nghĩ tới đây Độc Cô Tiểu Nghệ lại có chút nhớ nhung muốn khóc, tên hỗn đản này, hắn hắn, hắn còn hôn mình nữa... Mà ngay cả cha mẹ cũng chưa từng thân qua miệng mình a... Ô, lần này lỗ lớn rồi, hắn là một tên đệ nhất thiên hạ ăn chơi xa đọa, khẳng định là đã hôn qua không ít cô nương rồi, khẳng định không còn là lần đầu nữa...…
Độc Cô Tiểu Nghệ cho tới bây giờ mới nghĩ tới chuyện này, thiếu nữ ôm ấp tình cảm, xác thực người thường không thể nào đoán được!
"Ngươi nói dạy là ta sẽ dạy sao? Ta chẳng lẽ đã thiếu nợ ngươi?" Quân Khương Lâm vừa trợn trắng mắt nói khiến Độc Cô Tiểu Nghệ tức giận đến nỗi tâm hồn muốn chết một nửa.
Nàng trừng mắt nhìn hắn, đột nhiên vàng mắt đỏ hồng lên, nước mắt tý tách rơi xuống, ô ô nức nở nghẹn ngào vừa khóc vừa nói: "... Ngươi khi dễ ta..." Trong nội tâm lại vô cùng ủy khuất nghĩ: tên hỗn đản này đã hôn mình, lại thu ngọc bội của mình, cư nhiên lúc này lại hung hãn với bản thân như vậy! Mình đã muốn đi vậy mà hắn lại tỏ thái độ hung ác như vậy, không biết nữ hài tử nói thật là giả hay sao?
"Ài___" Quân Khương Lâm thở dài một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân vô lực thầm nghĩ: trời ạ, cô nàng này sao mà khó hầu như vậy chứ? Mặc dù Quân đại sát thủ đã có hai đời làm người, đã từng trải qua rất nhiều chuyện rồi, thế nhưng đối với tính tình của nử hài tử vẫn là dốt đặc cán mai!
Tiểu Bạch Bạch dị thường hoang mang đứng giữa hai người, hết nhìn người này lại nhìn người kia, dường như đang xem bản thân nên giúp ai đây? Trong nội tâm của tiểu gia hỏa này cũng đang âm thầm nổi sóng.
"Hu hu... Ta muốn đi tìm Quân tam thúc, ta muốn đi tìm Quân gia gia, ta muốn nói cho bọn họ biết ngươi khi dễ ta, hu hu... Ta hận ngươi! Ta hận chết ngươi!" Độc Cô Tiểu Nghệ che kín mặt chạy đi.
Quân Khương Lâm vội vàng giữ vai nàng lại, nói: "Cô nãi nãi, người rốt cuộc muốn thế nào đây? Ta nhận sai còn không được sao?"
Chuyện ngày hôm nay đúng thật là lời nhận sai đầu tiên trong suốt hai kiếp làm người của Quân đại sát thủ a!
"Buông tay ra! Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi lôi kéo ta như vậy, còn ra thể thống gì nữa?" Độc Cô Tiểu Nghệ phồng mang trợn má, quay đầu lại nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!