Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Quân Lâm Binh Vương (FULL)

Chương 44

Nhưng mấy ván sau, Quân Lâm vẫn cứ ngây ngây ngẩn ngẩn đồ sát tứ phương, liên tục thắng bạc. Đám ngân phiếu trước mặt thoáng chốc cao như núi, liếc sơ qua cũng ít nhất là ba trăm vạn lượng bạc. Độc Cô Tiểu Nghệ cũng tranh thủ nhét túi được hơn hai vạn lạng. Còn về phần huynh đệ họ Lý và họ Mạnh thì thua đến nỗi mặt đen như đít nồi.

– Ngươi… ngươi… ngươi ăn gian! Con mẹ nó, ngươi dám giỡn mặt lão tử!

Lý Chấn mặt mũi đỏ bừng vùng đứng lên, hắn thua cũng thê thảm. Bảy mươi vạn ngân phiếu đã thổi gió cho mây ngàn bay chỉ còn lại vài tờ, phần lớn trong đó đã đăng ký sổ hộ khẩu bên túi Quân Lâm, bảo sao hắn không phẫn nộ, tăng huyết áp mặt đỏ phừng phừng như gà chọi. Đừng nói Lý Chấn, ngay cả Mạnh Hải Châu cũng nghi hoặc đứng dậy, tại sao mình lại liên tục đoán sai như thế? Mà trái lại Quân Lâm dường như thần trí càng lúc càng mê loạn nhưng lại đánh đâu thắng đó, không thua một ván? Một ván hai ván thì còn nói là may mắn, nhưng mà may mắn liên tục như vậy thì có chổ không thông rồi.

– Không có tiền thì biến đi! Có sức chơi thì có sức chịu, cấm khóc!

Quân Lâm ngay cả liếc nhìn cũng không thèm, vễnh mũi lên trời, cười đểu:

– Bắt trộm thì phải có tang (chứng), bắt gian thì phải có cặp, các ngươi có thấy ta chơi ăn gian không? Độc Cô tiểu thư là đại hành gia, ngồi ngay cạnh ta, có thấy ta động chân động tay không?

Lý Chấn hung hăng nhìn hắn, hận không được uống máu ăn gan Quân Lâm. Nhưng Quân Lâm vừa lôi Độc Cô Tiểu Nghệ ra làm bia đỡ, mà trong lòng bọn hắn vốn cũng có quỷ, nên lập tức khiến hắn câm như hến.

Kỳ thật Độc Cô Tiểu Nghệ cũng không rành quy luật lắm, lại càng không phải là đại hành gia như Quân Lâm vừa mới tán dương. Nhưng nàng theo cửa của Quân Lâm thắng được hai vạn lượng bạc nên vô cùng cao hứng. Nghe hai bên đấu khẩu, nàng không khỏi nhếch cái miệng nhỏ xinh của mình lên:

– Thật rõ dơ! Thắng thì cười ha hả, bắt người ta đi tìm viện binh. Giờ thua thì lại đổ cho người ta ăn gian, Lý gia các người cũng thật biết cách giở trò. Ta ở cạnh Quân tiểu tử, chỉ thấy hắn gieo xúc sắc rất bình thường, chả có động tay động chân gì cả.

– Ai… vội vàng đi tìm viện binh?

Lý Chấn hơi có vẻ lo lắng.

– Hắn.

Độc Cô Tiểu Nghệ chỉ ngón tay búp măng về phía Đường Nguyên:

– Hắn đi kêu Quân Khương Lâm thì không phải là đi gọi viện binh là gì. Huống chi chơi náo nhiệt như vậy, mà con bạc cỡ lớn như Đường đại thiếu gia chỉ ngồi nhìn, điều đó nói lên các ngươi đã lột sạch túi của hắn rồi. Trên người hắn không còn bạc sao dám chơi được. Các ngươi tưởng bổn cô nương ta khờ lắm sao?

Tất cả mọi người có chút sững sờ, không ngờ quả ớt nhỏ này ngày thường vốn hấp tấp nhưng hôm nay lại có tâm tư tinh tế đến vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận