Hàn Văn Vũ đi tới bên xe, kéo cửa xe ra, nhìn vẻ mặt ngơ ngẩn của Hạ Tuyết, ngạc nhiên cười nói: “Lo lắng cái gì? Xuống xe đi, không phải cô nói đã đói bụng sao?”
Hạ Tuyết vẫn ngơ ngẩn nắm tay lái, “a” một tiếng, hai mắt không nhịn được nhìn về phía Hàn Văn Kiệt, hắn cũng có chút ngạc nhiên nhìn nàng, vẫn ánh mắt nhàn nhạt. . . . . . Nàng quay đầu nhìn Hàn Văn Vũ, hơi khó xử nói: “Tôi không nên cùng mọi người chung một chỗ, ngượng chết được? Đây là bữa tiệc nhà các người!”
“Sợ cái gì? Về sau cô làm trợ lý đời sống của tôi, còn nhiều cơ hội thế này! Mau xuống đây!!” Hàn Văn Vũ nói vừa xong, đưa tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Hạ Tuyết, kéo nàng xuống xe, dắt nàng đi về phía trước. . . . . .
Hàn Văn Kiệt bình tĩnh nhìn anh hai tươi cười nhiệt tình, lại nhìn vẻ mặt xấu hổ của Hạ Tuyết, hắn nhàn nhạt nở nụ cười.
“Anh hai. . . . . . Vị này là. . . . . .” Mộng Hàm dịu dàng tò mò hỏi.
“A…! Cô ấy là trợ lý đời sống mới của anh! Tên là Hạ Tuyết! thông minh, nhanh nhẹn, vô cùng đáng yêu! Anh thấy hôm nay ăn cơm, biết hai người đều có bạn đi kèm, anh kéo cô ấy đến đây!” Hàn Văn Vũ vừa nói xong, thoải mái vỗ trên vai Hạ Tuyết, lại vươn tay khoát vai nàng, giả vờ như bạn thân!
“Bác sĩ Hàn. . . . . .” Hạ Tuyết thật quá mất mặt chào hỏi. . . . . .
Lời này vừa ra, mọi người sửng sốt, không khỏi nhìn Hạ Tuyết và Hàn Văn Kiệt. . . . . .
“Uh`m. . . . . . Thân thể có khỏe không?” Hàn Văn Kiệt không quan tâm ánh mắt người khác, chỉ nhàn nhạt hỏi Hạ Tuyết.
“Khỏe!” Hạ Tuyết khẩn trương nói!
“Các người biết nhau?” Hàn Văn Vũ ngạc nhiên nhìn bọn hắn hỏi.
“Hạ Tuyết là bệnh nhân của em …. Lúc trước mới bởi vì thân thể vấn đề, em xem bệnh cho cô ấy …” Hàn Văn Kiệt chậm rãi nói.
“Thật vậy chăng? Chuyện này thật đúng là khéo! Xin chào! Tôi là Mộng Hàm!” Mộng Hàm mỉm cười giới thiệu chính mình.
Hạ Tuyết đỏ mặt …. Vội vàng khom lưng, nói với Mộng Hàm: “chào cô …”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!