“Daniel?” Hạ Tuyết kinh ngạc gọi nhỏ. . . . . .
“Xin lỗi, anh đã đến trễ. . . . . .” Daniel đi nhanh tới trước mặt Hạ Tuyết, nở nụ cười tao nhã mê người với cô, rất thân sĩ cúi người, hôn lên trán cô, rồi đứng thẳng, vươn tay nói với Hàn Văn Hạo: “Hàn tiên sinh cũng đưa hôn thê đến đây tham gia tiệc tối?”
Hàn Văn Hạo cũng mỉm cười đứng dậy, bắt tay Daniel, nhàn nhạt nói: “Làm việc thiện, tôi phải tham gia thôi !”
“GOOD!” Daniel tán thưởng một tiếng, ngồi vào bên cạnh Hạ Tuyết, ôm lấy eo nhỏ nhắn của cô vào trong lòng, biểu lộ phong độ thân sĩ, sau đó giơ tay, bình tĩnh nói với người chủ trì: “15.000.000!”
Toàn trường xôn xao kϊƈɦ động bàn tán”. . . . . . Trời ạ. . . . . . 15.000.000? Một viên dạ minh châu?”
Hàn Văn Hạo một lần nữa ngồi trở lại vị trí, trêи mặt không thay đổi: “17.000.000 !”
Ánh mắt mọi người còn đang kinh ngạc, Daniel rất dịu dàng cúi đầu hỏi Hạ Tuyết: “Did you love it?”
“Yes!” Hạ Tuyết chu miệng, hai mắt xoay tròn, cô rất muốn viên minh châu đó.
“So love, so love?” Daniel nhanh chóng hỏi.
“17.000.000 lần đầu tiên!” Người chủ trì ở trêи khán đài hưng phấn kêu.
“17.000.000 lần thứ hai!” Người chủ trì cao giọng hô!
“Yes!” Hạ Tuyết thẳng thắn và khẳng định nói: “Cho tới bây giờ em cũng chưa thích một viên dạ minh châu như vậy!”
“Ok!” Daniel vừa nghe Hạ Tuyết thích, mỉm cười nói với người chủ trì: “My baby so love it! 20.000.000 !”
Tất cả các khách quý đều bàn tán với người của mình, khắp nơi đều chụm đầu ghé tai nói hai Đại Phú Hào trêи thế giới tranh giành!
“Văn Hạo. . . . . . Thôi bỏ đi. . . . . .” Bản thân Tần Thư Lôi cũng cảm thấy quá mức rồi.
Hàn Văn Hạo quay đầu lại, mỉm cười nhìn cô nói: “Em thích là được. . . . . .” Hắn nói xong, trực tiếp giơ tay lên, chậm rãi nói: “30.000.000 !”
Người chủ trì vừa nghe Hàn Văn Hạo nói 30 triệu, không kiềm chế nổi, cao giọng kêu to: “30.000.000 ! ! Hàn Tổng Tài ra giá 30.000.000, có ai ra giá cao hơn hay không?”
Vẻ mặt Daniel bình tĩnh, phong độ búng ngón tay kêu nhỏ một tiếng với nhân viên phục vụ . . . . .
Nhân viên phục vụ lập tức rót cho Daniel một ly rượu đỏ. . . . . .
Daniel nâng lu rượu đỏ uống vào một ngụm nhỏ, ánh mắt nhàn nhạt chớp một cái.
“30.000.000 lần đầu tiên. . . . . .” Người chủ trì hô.
“30.000.000 lần thứ hai. . . . . .” Người chủ trì lại hô.
“50.000.000. . . . . .” Cuối cùng Daniel thay đổi tư thế tao nhã, kéo Hạ Tuyết vào trong lòng, mỉm cười nói với Hàn Văn Hạo: “Hàn tiên sinh thật yêu quý vị hôn thê, có thể cùng anh đến đây làm việc thiện, thật vô cùng vinh hạnh”.
Hàn Văn Hạo mỉm cười nói với Daniel: “Khó có được vật cô ấy thích. . . . .”
Hắn nói xong, lại giơ tay chậm rãi nói với người chủ trì trêи khán đài: “50.000.000 !”
Đây là một loại thủ đoạn đấu giá, người đấu giá luôn ở một giây sau cùng, khi người chủ trì muốn gõ chùy, sẽ ra giá để đè bẹp nhuệ khí!
Tất cả tân khách đều sôi trào, rung động kêu lên: “60.000.000 ? Trời ạ. . . . .”
Daniel đột nhiên nhíu mày nhớ tới chuyện gì đó, hỏi Isha: “Lần này quyên góp cho nơi nào?”
“Quỹ Giáo ɖu͙ƈ! Hi vọng giúp đỡ xây dựng 47 trường tiểu học!” Isha nhanh chóng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!