Bóng đêm! Lạnh lẽo!
Biển gợn sóng!
Daniel đứng cạnh ghế sofa trong phòng, gắt gao nhìn Hạ Tuyết đứng trước cửa sổ sát đất, hắn thoải mái mở khăn choàng cổ, mỉm cười đi đến trước quầy, mở ngọn đèn nhỏ phía trêи quầy bar . . . . . .
Hạ Tuyết không nhịn được đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn Daniel. . . . . .
Daniel vừa nhìn cô, vừa lấy chai Xích Hà Châu mới từ trêи giá rượu xuống, lại vừa nhìn cô, vừa dùng dao xoắn ốc đè lên nút gỗ, xoay mạnh, nút chai rượu lập tức bị bật ra, hắn cầm chai rượu đỏ để giải rượu, vừa cầm lấy nút gỗ đi tới trước mặt Hạ Tuyết, cúi xuống, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô, cầm nút gỗ trong tay, đưa lên mũi Hạ Tuyết, giọng khàn khàn nói: “Try it!”
Hạ Tuyết nuốt nhẹ cổ họng khát khô, vươn tay run rẩy cầm nút gỗ chai rượu, đưa lên mũi nhẹ nhàng ngửi, trong lòng cảm giác có một chút chua xót đau đớn dâng lên, không biết tại sao mỗi lần cô ngửi Xích Hà châu, luôn có cảm giác rất nặng nề, nhưng tối nay, cô phát hiện loại cảm giác này, vừa vặn có thể đè nén nột tâm cô đang rối loạn, cô ngẩng đầu nhìn hắn mỉm cười nói: “OK”
“OK?” Daniel cúi xuống, chóp mũi khẽ chạm vào cánh mũi nhọn của cô, hơi thở ấm áp khẽ phà lên nhau, hắn trầm giọng, khàn khàn hỏi: “Chắc chắn chứ?”
“Uh`m. . . . . .” Hạ Tuyết không dám ngẩng đầu, đành phải đáp lời.
Daniel khẽ cười, một lần nữa trở lại quầy bar, đặt nút gỗ xuống, sau đó cầm điều khiển từ xa trêи quầy bar, mở một bản nhạc jazz, tiếng sóng biển trong bài nhạc jazz, từ từ truyền đến, Daniel một lần nữa dưới ánh đèn nhỏ từ quầy, đi tới trước mặt Hạ Tuyết, hai người ở trong một góc tối nhìn đối phương, Daniel ngưng mắt nhìn Hạ Tuyết, dùng một giọng nói đầy cưng chìu nói: “Đố em. . . . . . Xích Hà Châu năm 1982, thời gian giải rượu, mất bao lâu?”
Hạ Tuyết suy nghĩ, mới ngẩng đầu nhìn hắn nói: “. . . . . . 15 phút?”
“Vừa vặn hai bài nhạc jazz. . . . . .” Daniel cười, ôm nhẹ Hạ Tuyết vào trong lòng, hai tay đặt trêи eo cô, khẽ đi bước nhảy, nói: “Nhảy một bản nhé. . . . .”
Hạ Tuyết đành phải mỉm cười, vươn hai tay ôm của hắn cổ, cùng hắn ở trước quầy bar khiêu vũ, gió biển nơi cửa sổ sát đất càng không ngừng thổi vào lất phất, làm tung bay sợi tóc của cô và chiếc váy màu hồng. . . . . . dưới ánh đèn mờ Daniel nhìn Hạ Tuyết, càng sinh động đẹp đẽ, thậm chí hắn cảm thán nói: “Em rất xinh đẹp. . . . . .”
Hạ Tuyết cúi đầu cười, Daniel thừa lúc cô không để ý, hôn nhẹ lên cổ của cô, thậm chí dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng ɭϊếʍ vành tai, một chút xíu ẩm ướt giống như khiêu khích, làm cả người Hạ Tuyết bị kϊƈɦ thích, trái tim phập phồng, lo lắng . . . . . .
Daniel đang cùng Hạ Tuyết nhẹ nhàng dây dưa, hai người khiêu vũ đưa bước chân đến trước quầy bar, rốt cuộc ngửi được mùi rượu ngon xông vào mũi, biết thời gian giải rượu đã đến, Daniel cười, thoải mái buông Hạ Tuyết ra, trực tiếp lấy hai cái ly thủy tinh, đặt một bên, hắn vừa nhìn Hạ Tuyết, vừa rót cho cô nửa ly rượu đỏ. . . . . .
Đêm nay dường như Hạ Tuyết muốn đưa ra quyết định quan trọng nhìn hắn, dũng cảm cười.
“Tới đây. . . . . .” Daniel đưa ly rượu đỏ cho Hạ Tuyết. . . . . .
Hạ Tuyết nhận lấy. . . . . .
Tay Daniel cũng nâng ly rượu đỏ, hắn nở nụ cười mê người với cô nói: “CHESSE”
Dưới ánh đèn mờ, hai người nhẹ nhàng cụng ly, rồi nhìn nhau, hớp một ngụm rượu đỏ. . . . . . Daniel giống như một thân sĩ tao nhã, nghiêng người dựa vào trước quầy bar, nhìn Hạ Tuyết nâng ly nói: “Đêm nay chúng ta phải tận hứng ! Cụng ly!”
Hạ Tuyết cùng hắn cụng ly, lần này uống một hớp hơi lớn, bỗng nhiên cảm giác trong khoang mũi nồng nặc đau buồn xông lên não, tác dụng chất cồn làm cho cô bị mê hoặc rất mạnh, nhìn Daniel mỉm cười. . . . . .
Daniel vừa uống một hớp rượu đỏ, vừa nhìn vẻ mặt căng thẳng của Hạ Tuyết. . . . . . Hắn đột nhiên cười, quan tâm hỏi: “Cùng một chỗ với anh, bị áp lực lớn như vậy sao?”
Hạ Tuyết có chút trách cứ hắn nói: “Đừng nói lung tung . . . . . anh cũng không phải là em . . . . .”
Daniel trong nháy mắt, nhìn cô, uống một hơi cạn sạch ly rượu đỏ. . . . . .
Hạ Tuyết nhìn hắn, bắt đầu có chút hồi hộp. . . . . .
Daniel đặt ly rượu đỏ xuống quầy, sau đó đứng dậy, đi tới bên Hạ Tuyết, Hạ Tuyết đột nhiên sợ hãi cũng đứng dậy, sau đó lui một bước, hắn bước tới một bước, Hạ Tuyết hồi hộp lui về phía sau một bước, lại phát hiện mình đã dán vào bức tường thủy tinh. . . . . .
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!